Ngay khi Bùi Ý và hai người còn lại bước ra khỏi cổng ở sân bay, bọn họ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng đợi bên ngoài.
Ánh mắt chạm nhau.
Cố Tiệm Thâm mỉm cười bước tới: "Ý tổng, Lê tổng, lại gặp mặt rồi, hoan nghênh một lần nữa đến Hải Thị."
Bùi Ý và Lê Vu An nhìn nhau, hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Cố Tiệm Thâm, người sai lên tiếng: "Cố tiên sinh, sao anh lại đích thân đến đây? Phái nhân viên của công ty anh đến không phải tốt hơn sao?"
"Làm sao có thể được?" Cố Tiệm Thâm bắt tay bọn họ, vui đùa nói: "Hai ông chủ lớn của đối tác giao cho nhân viên bình thường tiếp đón, nếu tiếp đón không tốt, vậy thành lỗi của Vi Dịch chúng tôi rồi."
Một nhóm người bước tới cạnh xe, cốp xe mở ra.
Cố Tiệm Thâm muốn giúp Kiều Đông đặt vali vào cốp, nhưng Kiều Đông lại tự mình chuyển vali lên.
Cố Tiệm Thâm nhìn thấy thân hình nhỏ nhắn của Kiều Đông: "Không thể nhìn ra được, sức lực của tiểu huynh đệ này rất lớn!"
Bùi Ý cười giới thiệu: "Giới thiệu với anh, đây là trợ lý của tôi, Kiều Đông, sau này hợp tác anh có thể thông qua cậu ấy liên lạc với tôi."
Cố Tiệm Thâm gật đầu: "Được, lên xe đi! Tôi đưa các cậu về khách sạn nhận phòng!"
Dựa theo yêu cầu trước đó, bọn họ dự định đặt một phòng riêng trong khách sạn, nơi cuộc thi được tổ chức lần trước.
Kiều Đông ngồi ở hàng ghế đầu theo yêu cầu của hai ông chủ, còn Bùi Ý và Lê Vu An lựa chọn ngồi ở hàng ghế sau.
Xe chậm rãi khỏi động, thuận lợi đi lên cầu vượt dẫn tới thành phố.
Cố Tiệm Thâm phụ trách lái xe lại bắt đầu chủ đề mới: "Đến khách sạn là gần 6 giờ 30, tôi đã sắp xếp một bữa tối từ trước, Ý tổng và Lê tổng có muốn ăn không? Vừa lúc..."
Đang nói giữa chừng, anh đột nhiên không nói nữa.
Thông qua kính chiếu hậu trong xe, Cố Tiệm Thâm nhìn thấy Bùi Ý và Lê Vu An ngồi ở ghế sau, giữ nguyên tư thế cúi đầu cầm điện thoại.
Hết sức chuyên chú, khóe miệng hai người còn mang theo ý cười, không biết là đang gửi tin nhắn cho ai.
Kiều Đông cũng chú ý tới bầu không khí đột nhiên yên tĩnh này, thấp giọng giải thích: "Cố tổng, hai người họ vừa mới xuống máy bay, đang báo bình an."
Cố Tiệm Thâm từ "Tinh Vân Thú Du" đã được chuyển về trụ sở tập đoàn "Vi Dịch", đồng thời được thăng chức lên vị trí tổng giám đốc bộ phận bản quyền, với chức vị này anh cũng có thêm tiếng nói trong lĩnh vực đầu tư, tiền đồ rất sáng sủa.
Vừa dứt lời, Bùi Ý đã gửi cho Bạc Việt Minh một tin nhắn bình an, cậu liền ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói: "Xin lỗi, Cố tiên sinh, anh vừa rồi nói cái gì vậy?"
Cố Tiệm Thâm biết Bùi Ý có người yêu, cho nên cũng không trách cứ cậu: "Hai người đi một chặng đường xa như vậy khẳng định sẽ đói bụng, tôi đã đặt một phòng riêng trong nhà hàng khách sạn nơi các cậu ở, còn thông báo sẽ do nhân viên phụ trách."
"Vừa lúc tất cả chúng ta gặp nhau, ngồi xuống giao lưu một chút?"
Bùi Ý biết là hai bên không tránh khỏi chạm mặt: "Đương nhiên có thể, phiền Cố tiên sinh thu xếp."
Cố Tiệm Thâm thở dài, cũng không giấu: "Một câu "Cố tiên sinh" nghe xa lạ quá, tốt xấu hai bên chúng ta quen biết một chút, khoảng thời gian hợp tác còn tính là vui vẻ."
"Như vậy đi, tôi lớn hơn các cậu hai ba tuổi, không khách khí mà gọi tên các cậu, nếu hai người nguyện ý, gọi tôi một tiếng anh Cố?"
Bùi Ý và Lê Vu An nhìn nhau, xưng hô không quá nhiều rối rắm: "Được."
Cố Tiệm Thâm đối nhân xử thế với mọi người xung quanh rất tinh tế, dặn dò: "Các cậu về phòng thu dọn xong rồi đến phòng đặt trước, không cần vội."
"Ừm."
"Phiền anh Cố rồi."
...
Dù sao đây cũng là lần gặp mặt đầu tiên giữa hai bên sau khi hợp tác, nên không thể để người chờ đợi.
Bùi Ý và hai người nghỉ ngơi một lát rồi nhanh chóng đi đến phòng riêng do Cố Tiệm Thâm đặt trước.
Trong phòng riêng được trang trí trang nhã, Cố Tiệm Thâm chủ động đứng ra làm người trung gian: "Giới thiệu một chút——"
"Hai vị này chính là YWY Bùi Ý: Ý tổng, Lê Vu An: Lê tổng, còn đây là tổng trợ lý Kiều Đông."
Diện tích phòng không nhỏ, ngoại trừ đám người Bùi Ý đã quen biết Cố Tiệm Thâm, còn có hai gương mặt xa lạ một nam một nữ.
Cố Tiệm Thâm lịch sự chỉ vào người phụ nữ tóc dài bên phải anh: "Vị này là cô Khổng Lị, tổng đạo diễn điều hành trò chơi điện ảnh lần này của chúng ta."
Khổng Lị tốt nghiệp một trường điện ảnh nổi tiếng, vẫn luôn đam mê làm phim kinh dị.
Bộ phim đầu tay 《 Hồn 》của cô cách đây vài năm đã lọt vào danh sách phim ngắn quốc tế, cô cũng đoạt giải "đạo diễn mới xuất sắc nhất" năm đó!
Gần mười năm, Khổng Lị đã bén duyên với việc sáng tác ra những bộ phim kinh dị, siêu nhiên, cô đã tạo nên rất nhiều bộ phim ăn khách.
Lần này "Vi Dịch" có thể thuê Khổng Lị làm đạo diễn chính là vì chế độ quay mới này đã thu hút sự quan tâm của cô.
"Khổng đạo."
Bùi Ý thay mặt YWY studio phát biểu: "Ở phương diện điện ảnh ngài là chuyên gia, chúng tôi là người ngoài nghề, hai tháng tiếp theo phải để ngài tốn nhiều tâm tư chỉ bảo rồi."
Khổng Lị nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung và thái độ ăn nói khiêm tốn lại chân thành của Bùi Ý, ấn tượng trong lòng cô dần tăng lên.
"Ý tổng khách khí, cậu so với tôi tưởng tượng còn trẻ hơn nhiều." Cô duỗi tay ra bắt lại, cũng không che giấu tán thưởng ——
"Cấu trúc kịch bản trò chơi mà cậu đưa ra lần này rất thú vị, tôi hy vọng chúng ta có thể giao lưu nhiều hơn, tranh thủ trong cái vũng nước mới, làm ra nhiều thành công."
"Đương nhiên."
Nhìn thấy Khổng Lị và Bùi Ý, Lê Vu An tiếp lên chào hỏi, Cố Tiệm Thâm giới thiệu người còn lại ở bên trái.
"Còn có, vị này chính là người lập kế hoạch của Vi Dịch chúng tôi, Cao Bằng Phong."
Cao Bằng Phong nhìn qua 3-40 tuổi, ông đeo kính gọng mỏng màu đen, lúc này mới mỉm cười gật đầu chào Bùi Ý và Lê Vu An.
Cố Tiệm Thâm từ trước đến này luôn rất giỏi ăn nói: "Ta đối với đầu tư bản quyền còn tính là có chút nhãn lực, nhưng nếu xét về văn bản và cốt truyện thì lại rất dở".
Anh vỗ vai Cao Bằng Phong, nhỏ giọng nói với Bùi Ý: "Tôi biết lần này kịch bản trò chơi chủ yếu phụ trách là YWY, nhưng ——"
"Nếu như cậu có ý tưởng gì hoặc vướng mắc trong cốt truyện trò chơi, có thể tìm Cao tổng thảo luận. Toàn bộ quá trình ông ấy sẽ phối hợp với cậu để hoàn thành việc viết kịch bản trò chơi."
Cao Bằng Phong đẩy một chút gọng kính, nhìn qua rất phối hợp: "Ý tổng là chủ, tôi là phụ."
Lê Vu An biết cách hòa hợp trên bàn rượu tốt hơn Bùi Ý, nên lịch sự đáp lại: "Cao lão sư khiêm tốn, tôi đã nghe tên ngài trong giới trò chơi từ lâu rồi."
Bùi Ý đối với Cao Bằng Phong không tính là hiểu biết, nhưng vẫn phối hợp đáp: "Đúng vậy, tôi phải học tập nhiều ở chỗ Cao lão sư."
Hai bên chào hỏi lịch sự rồi ngồi vào chỗ.
Ánh mắt Bùi Ý không dấu vết dừng lại trên mặt Khổng Lị cùng Cao Bằng Phong, bàn tay giấu dưới gầm bàn nhanh chóng gõ một tin nhắn.
Sau khi làm xong tất cả, cậu mới nâng ly theo lời mời của Cố Tiệm Thâm.
Rốt cuộc đêm nay chỉ là mới gặp, hai bên cũng không đi sâu vào công việc, mà ước định ngày hôm sau đến tổng bộ Vi Dịch tiến hành bàn giao công việc và họp chính thức
Một bữa cơm vừa qua 9 giờ đã tuyên bố kết thúc.
Vừa trở lại căn phòng trên tầng của khách sạn, Bùi Ý đã cởi áo khoác ra hỏi: "Kiều Đông, tra như thế nào rồi?"
"Tra?" Lê Vu An có chút mê mang: "Tra cái gì thế?"
Kiều Đông giải thích: "Trước khi bữa tối chính thức bắt đầu, anh Ý đã nhờ em điều tra tư liệu của Cao Bằng Phong."
Vừa rồi tin nhắn mà Bùi Ý trên bàn ăn vừa rồi chính là gửi cho Kiều Đông.
Lê Vu An phản ứng lại: "Trách không được, tôi thấy cậu bảo đi vệ sinh mãi không thấy trở về."
Kiều Đông ngượng ngùng cười, cảm thấy lý do của mình có chút vụng về.
Cậu ấy đưa tư liệu được sửa tốt trên ipad ra, quay lại chủ đề: "Anh Ý, hai người xem."
Bùi Ý cầm lấy, đồng thời nghe Kiều Đông nói——
"Cao Bằng Phong năm nay 38 tuổi, nhưng ở tổng bộ Vi Dịch ông ấy đã được coi là nhà thiết kế trò chơi kỳ cựu, kinh nghiệm hành nghề có gần 15 năm."
Gần như đồng hành cùng trụ sở Vi Dịch từ một công ty nhỏ lên đến một công ty đứng đầu như hiện nay.
"Có thể ở lại một công ty trò chơi không thuộc về mình suốt 15 năm?"
Trong mắt Bùi Ý thoảng qua tia khâm phục, đồng thời trộn lẫn một tia khó hiểu: "Vậy những tác phẩm ông ấy tạo ra hẳn là không ít?"
Chính mình ở diễn đàn Du Đồ lăn lộn lâu như vậy, nhưng đối với người này có rất ít ấn tượng.
Đầu ngón tay của Bùi Ý từ từ lướt xuống, lời nói của Kiều Đông vẫn tiếp tục.
"Em tra được Cao Bằng Phong đã tham gia rất nhiều hạng mục trò chơi nhỏ, nhưng không có dự án nào chiếm vị trí chủ chốt. Tuy nhiên, trong 5 năm gần đây, ông ấy đã có một trò chơi đình đám đặc biệt thành công."
Lê Vu An đoạt đáp: "《 Mười bảy ngày 》."
Bùi Ý vừa nghe thấy trò chơi này, tức khắc bừng tỉnh: "Ông ấy là người lập kế hoạch chính?"
《 Mười bảy ngày 》 là một trò chơi di động RPG theo lượt được Vi Dịch ra mắt cách đây 5 năm, là từ bên nước ngoài mua được bản quyền tiểu thuyết thần tiên ma quái, về sau lại tiến hành hoá cốt truyện lần thứ hai.
Ngay khi phát hành, trò chơi đã làm bùng nổ trong giới trò chơi ở trong nước, thậm chí còn ngược hướng xuất khẩu bản quyền trò chơi sang gần mười quốc gia, vì vậy, đội ngũ đứng sau hậu trường đã trở nên nổi tiếng.
Lê Vu An khẽ lắc đầu: "Tôi mơ hồ nhớ rõ, lúc đầu Cao Bằng Phong không phải là người lập kế hoạch chính?"
Vừa dứt lời, Bùi Ý đã nhìn thấy tư liệu trên ipad: "Ông ấy mới đảm nhận vị trí người lập kế hoạch chính của trò chơi 《Mười bảy ngày》vào ba năm trước."
Kiều Đông nói thêm: "Anh Ý, em vừa rồi cố ý tra thời gian của《 Mười bảy ngày 》trên diễn đàn trò chơi cung cấp, người lập kế hoạch chính của trò chơi ban đầu từ mua lại đến phát hành chính là Trần Mẫn."
"Ba năm trước, cô ấy bị bệnh do làm việc quá sức trong thời gian dài, phải từ chức để tĩnh dưỡng, cho nên Cao Bằng Phong vốn là phó kế hoạch của nhóm dự án, đã được đề lên."
Vẫn luôn đảm nhiệm vị trí trưởng kế hoạch của trò chơi 《 Mười bảy ngày 》cho đến nay.
Ánh mắt Bùi Ý chớp chớp, đưa lại ipad trong tay qua: "Đã biết, cậu vất vả rồi."
Lê Vu An ngồi xuống cùng bạn tốt trên ghế sô pha: "Cậu cảm thấy ông ta có vấn đề?"
Kiều Đông lấy lại ipad: "Em nhìn Cao lão sư cười tủm tỉm như thế, chắc là người dễ ở chung?"
Dễ ở chung?
Bùi Ý cân nhắc một chút về từ này, chỉ đơn giản nói: "Tôi cảm thấy Vi Dịch vẫn đang đề phòng chúng ta, hay nói cách khác, bọn họ vẫn muốn nỗ lực để có được tiếng nói và quyền khống chế."
Rõ ràng đã thống nhất YWY sẽ chịu trách nhiệm về kịch bản trò chơi, nhưng bây giờ đột nhiên phái Cao Bằng Phong tới, còn nói muốn "hỗ trợ"?
Nói thẳng ra, bọn họ không muốn YWY tham gia vào kịch bản trò chơi?
Lê Vu An suy nghĩ một chút: "Bất quá, Vi Dịch làm như vậy cũng có tình lý."
Lần này bị Bùi Ý kiểm soát bộ phận này tới 46 phần, ngay cả quyền quản lý kịch bản trò chơi quan trọng cũng bị quản lý bởi YWY, Vi Dịch bên kia khó tránh khỏi sẽ có chút không cam lòng.
Bùi Ý nhướng mày: "Ừm, nhưng chỉ vì bọn họ không cam lòng, không có nghĩa chúng ta đang chiếm tiện nghi."
YWY studio sở sĩ có thể bắt được phần và quyền lợi không phải bố thí từ ban lãnh đạo cấp cao của Vi Dịch, mà là sự trao đổi lợi ích thương mại——
Bùi Ý yêu cầu Vi Dịch cho con đường hấp thụ ánh sáng và nhân mạch, mà Vi Dịch cũng thấy hứng thú với 《 Mạt Vụ 3.0》tiếp theo của YWY, muốn mượn cơ hội để đạt được sự hợp tác.
Kiều Đông có chút lo lắng: "Anh Ý, chúng ta phải đề phòng Cao Bằng Phong và Vi Dịch sao?"
"Hợp tác là ở đây, nếu cẩn thận thì không thể hợp tác được, hơn nữa, tôi tin tưởng tính cách của Cố Tiệm Thâm, Vi Dịch sẽ không đến mức lật lọng, về phần Cao Bằng Phong ——"
Bùi Ý lắc đầu, khuôn mặt cười tủm tỉm của Cao Bằng Phong hiện lên trong đầu cậu, trong mắt thoảng qua một tia hắc ám: "Vi Dịch là Vi Dịch, ông ấy là ông ấy."
Tục ngữ nói, biết người, biết mặt, không biết lòng.
Bùi Ý không muốn đoán, nhưng trực giác cậu bảo người này không dễ ở chung như bề ngoài.
Bùi Ý nhìn thoáng qua thời gian, đứng dậy: "Quên đi, bây giờ nghĩ nhiều cũng vô ích, giờ cũng muộn rồi, từng người đi tắm, rồi ngủ đi, ngày mai chúng ta phải đến tổng bộ Vi Dịch họp."
Lê Vu An và Kiều Đông nhìn nhau, gật gật đầu.
...
Nửa giờ sau.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Bùi Ý bước ra khỏi phòng tắm, ga giường đặc biệt mang đến từ Đế Kinh, được nhân viên khách sạn giúp đỡ trải ra.
Bùi Ý nhìn tấm ga trải giường màu lam đậm quen thuộc, cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó, cậu từ trong vali đã mở ra lấy áo khoác mình đặc biệt mang theo, bọc lại rồi nằm xuống giường.
Bùi Ý cầm điện thoại trên bàn cạnh giường lên, theo bản năng mà lẩm bẩm: "Còn chưa đến mười giờ, đã ngủ rồi sao?"
Giây tiếp theo, màn hình điện thoại chuyển sang giao diện cuộc gọi trên wechat.
Bạc Việt Minh ở Đế Kinh dường như ăn ý với cậu, hắn chuẩn xác thực hiện cuộc gọi video vào đúng thời điểm này.
Bùi Ý nhanh chóng trả lời cuộc gọi, nhìn người yêu trong video: "Nhị ca."
Bạc Việt Minh nghe được tiếng gọi này, trong mắt hiện lên ý cười: "Bận xong rồi sao?"
Bùi Ý đơn giản thông báo: "Ừm, em vừa dùng bữa với Vi Dịch, hiện tại đã tắm rửa sạch sẽ đang nằm trên giường."
Bạc Việt Minh nhìn thấy rõ cậu đang bọc áo, cười khẽ: "Bọc áo khoác của anh có thể ngủ được sao? Ngày mai mấy giờ em dậy?"
"9 giờ, 10h30 tới Vi Dịch ký bổ sung thỏa thuận." Bùi Ý lại rụt vào trong chăn.
Bạc Việt Minh ghi nhớ: "Vậy ngày mai anh gọi em rời giường?"
Bùi Ý gật đầu nói: "Anh trước tiên nghĩ biện pháp cho em đã, để đêm nay em không phải mất ngủ."
Có lẽ có liên quan đến môi trường mà cậu lớn lên, mỗi lần chuyển sang một môi trường xa lạ, cậu phải thức đến một hoặc hai giờ mới ngủ được.
Đôi khi, thậm chí còn cảm thấy không thích ứng được đến mức phải thức cả đêm.
Bạc Việt Minh dường như đã suy xét tới vấn đề này từ lâu: "Em có mang theo tai nghe không? Đặt điện thoại lên bàn đầu giường, tắt đèn rồi nằm xuống."
Bùi Ý ngoan ngoãn làm theo, đặt điện thoại lên giá đèn trên bàn cạnh giường ngủ, đeo tai nghe rồi nằm nghiêng xuống.
Cậu nhìn người yêu trong màn hình, trêu chọc: "Nhị ca, anh sẽ không coi em thành đứa trẻ ba tuổi rồi kể chuyện trước khi ngủ cho em nghe chứ?"
Bạc Việt Minh tiếp nhận câu nói đùa của cậu, trìu mến hỏi: "Em muốn nghe kể chuyện trước khi ngủ hay nghe anh hát ru dỗ em ngủ?"
"..."
Bùi Ý ngốc ngốc, không ngờ Bạc Việt Minh lại nói ra ba chữ "hát ru", cậu trông mong mà ngẩng đầu lên: "Thật hay giả vậy? Hát được không?"
Bạc Việt Minh lại nói: "Nằm xuống tắt đèn đi."
Bùi Ý trả lời: "Tối quá, vậy sẽ không nhìn rõ anh."
Bạc Việt Minh dỗ dành cậu: "Có thể nghe thấy âm thanh của anh là được, ngoan."
Bùi Ý đành phải làm theo, tắt đèn, vừa nằm xuống, một giai điệu nhẹ nhàng đều đặn truyền đến từ tai nghe——
Là một khúc hát ru với giai điệu Anh mà cậu chưa từng nghe trước đây, giọng hát của Bạc Việt Minh lọt qua tai, càng thêm trấn an.
Bùi Ý chỉ cảm thấy tai mình tê dại, trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc dâng lên đến mức choáng ngợp.
Dù ở trại trẻ mồ côi hay sau này được nhận nuôi, cậu chưa bao giờ nghe ai hát ru cho mình.
Bùi Ý nhắm mắt lại, lộ ra điểm ngoan ngoãn khó tả nói: "Nhị ca, đây là lần đầu tiên có người hát ru ru cho em ngủ."
Giai điệu của Bạc Việt Minh dừng lại một lúc, hắn không nói gì, lại tiếp tục ngâm nga.
Mặc dù ở hai nơi, nhưng Bùi Ý vẫn cảm thấy người yêu đang dựa vào mình, giống như mọi hôm ôm thật chặt cậu vào lòng ngực, chìm vào giấc ngủ.
Thời gian bị lời hát ru kéo dài ra, cũng rất thong thả.
Không biết qua bao lâu, tiếng hít thở của Bùi Ý dần dần vững vàng, Bạc Việt Minh ở bên kia màn hình cũng ngừng hát bài ru ngủ.
"Mèo con?"
"Huh."
Đáp lại là tiếng mớ khi ngủ của Bùi Ý, chỉ có như vậy mới đáng yêu độc nhất vô nhị.
Trong lòng Bạc Việt Minh đầy một mảnh mềm mại, thấp giọng nói thêm: "Chúc ngủ ngon."
...
Ngày hôm sau, Bùi Ý và những người khác đến tổng bộ Vi Dịch, vẫn là Cố Tiệm Thâm phụ trách việc tiếp đãi.
"Tầng hai đến tầng bốn là phòng triển lãm mô hình trò chơi, tầng năm và tầng sáu là căng tin của nhân viên và cửa hàng mua đồ ăn thức uống."
"Từ tầng bảy đến tầng mười bảy là phòng kế hoạch, phòng mỹ thuật, phòng kỹ thuật, phòng điều hành quảng cáo trực tuyến, phòng bản quyền và phòng hậu cần, căn cứ theo quy mô tiến hành mà phân chia thành nhiều phòng, từ tầng 20 trở lên là văn phòng của ban lãnh đạo cấp cao."
"Hai tòa nhà bên kia được sử dụng đặc biệt để đặt máy chủ, hai tòa nhà còn lại là ký túc xá của nhân viên."
Bùi Ý và Lê Vu An nghe thấy sự phân chia phòng ban độc đoán của Vi Dịch, không hẹn mà cùng mà toát ra một tia kinh ngạc.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên*.
*Hàm ý: trời thì cao nhưng bên ngoài bầu trời ta biết còn có bầu trời khác, người tài giỏi chắc chắn có người tài giỏi hơn.
Với tư cách là ông chủ của YWY Studio, bọn họ cũng mong muốn studio của mình đạt được quy mô lớn như vậy trong tương lai.
Đương nhiên, một ngụm ăn không thành mập, bọn họ phải đi từng bước một.
Cũng giống như sự hợp tác này.
Cố Tiệm Thâm dẫn bọn họ lên tầng 18, lại lần nữa giải thích: "Tòa này chuyên dùng để hợp tác dự án đối ngoại ngắn hạn, buổi chiều khi cuộc họp bắt đầu, người của các phòng ban sẽ đến đây làm việc."
Ngay khi âm thanh vừa phát ra, nhóm người phát hiện ra một bóng dáng quen thuộc.
Cao Bằng Phong mang theo trợ lý đi tới, người trước vẫn tươi cười nói: "Tôi đoán Cố tổng sẽ mang các cậu đến đây, cho nên tôi đã đợi ở đây từ trước."
Lê Vu An lễ phép gật đầu: "Cao lão sư."
Cao Bằng Phong giải thích mục đích đến của mình: "Ý tổng đến từ Đế Kinh, hẳn là không rõ ràng phân chia nhân sự trong tổ hạng mục của Vi Dịch chúng tôi."
"Nếu cậu thể tin tưởng tôi, tôi sẽ bố trí chỗ làm việc cho mọi người, thành lập tổ làm việc?"
Nhìn như giống thân thiện giúp đỡ, nhưng trên thực tế là đang giấu giếm đoạt quyền.
Ánh mắt Bùi Ý hơi lóe lên, không chút trốn tránh: "Tất nhiên, Cao lão sư có nhiều kinh nghiệm dẫn dắt các dự án lớn hơn tôi."
"Cao lão sư, việc này không cần gấp, buổi chiều mọi người đều có mặt ở đây sẽ thu xếp." Cố Tiệm Thâm bình tĩnh xoay đồng hồ, chuyển chủ đề: "Tôi còn phải đưa Ý tổng lên tầng bàn bạc việc ký hợp đồng, chút nữa rồi nói sau."
Cao Bình Phong vẫn như cũ cười nói: "Các cậu đi làm việc của mình trước đi."
Cố Tiệm Thâm cười đáp lại, dứt khoát dời vị trí: "Vậy chúng tôi lên tầng trước, buổi sáng chúng ta sẽ hoàn thành hợp đồng bổ sung, buổi chiều sẽ sắp xếp hội nghị công việc."
"Được."
Nhóm người quay người đi về phía thang máy, để Cao Bằng Phong và trợ lý của ông ở lại.
Văn phòng ký hợp đồng nằm ở tầng 23, sau khi thang máy đến tầng tương ứng, Bùi Ý không vội vàng bước ra ngoài.
Cậu nhìn Cố Tiệm Thâm đang đứng ở cửa thang máy, mang theo nghiêm túc hỏi: "Anh Cố, phiền anh chờ một chút."
Cố Tiệm Thâm nghe hiểu ngụ ý trong lời nói của cậu, đặc biệt thức thời mà lảng tránh.
Khi chỉ còn lại mình trong thang máy, Bùi Ý nhỏ giọng nói với Lê Vu An và Kiều Đông: "Hai người các cậu lát nữa theo vào trước, tôi vào sau."
"Nhớ kỹ, tạm thời trì hoãn ký bổ sung hợp đồng, đợi tôi trở về mới tính tiếp."
Lê Vu An khẽ cau mày: "Bùi Ý? Sao vậy?"
Bùi Ý nhìn bạn tốt, chỉ hỏi: "Lê Viên, có mang theo thuốc lá không?"
"Có mang."
Lê Vu An phối hợp, từ trong túi móc ra thuốc lá và bật lửa, cả hai đều là mới toanh.
Từ khi hẹn hò với Yến Sầm, y sợ người yêu không thích mùi thuốc lá, nên tránh hút thuốc hoặc kiềm chế bản thân, sau khi mua hộp thuốc này, mười ngày nửa tháng không thiếu một cây.
Bùi Ý nhận lấy điếu thuốc và bật lửa từ tay Lê Vu An, lộ ra nụ cười đầy thâm ý: "Tôi đi gặp Cao Bằng Phong."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT