Khi Mộ Thiếu Cẩn tỉnh dậy thì cậu đã đang nằm ở bệnh viện, một bên tay trái và một bên chân phải đều bị bó bột.
Bên cạnh còn có ý tá đang kiểm tra vết thương cho cậu, Mộ Thiếu Cẩn nhìn ngày tháng trên bảng điện tử không ngờ cậu lại hôn mê mất hơn một ngày.
Bác sĩ cầm theo máy tính bảng vừa viết vừa nói " Bệnh nhân tỉnh lại phản xạ mắt tốt, phản xạ cử động tốt, không bị ảnh hưởng tới não".
Nói xong cô ấy nhìn Mộ Thiếu Cần " Tay trái cậu bị nứt xương nhẹ, chân phải bị trật khớp chúng tôi đã nắn khớp của cậu trở về bình thường rồi, khoảng một ngày sau sẽ khỏi, còn vết thương ở tay cần phải bó bột khoảng một tuần".
Mộ Thiếu Cẩn mông lung gật đầu, cậu nhìn quanh phòng tìm bóng dáng Thầm Đằng thì thấy anh đang ngủ trên giường bên cạnh.
Bác sĩ thấy cậu nhìn anh thì bảo " Vị tiên sinh bên đó đã thức chăm sóc cậu suốt không có ngủ, anh ấy cũng có vài vết thương nhẹ do ngã, lại dính nước mưa nên bị nhiễm trùng, có hơi sốt vẫn cứng đầu muốn chăm sóc cậu, mới nãy anh ấy không chịu được nữa nên đã ngủ một lúc".
Mộ Thiếu Cẩn bất tiện cử động tay chân, nếu không cậu cũng muốn trèo sang giường bên cạnh chen chúc cùng anh, nghĩ lại làm vậy sẽ khiến anh tỉnh ngủ cho nên cậu ngoan ngoãn nắm im.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT