Ngay hôm sau, Lâm Triết trả phòng xách theo hành lý tới địa điểm huấn luyện từ sáng sớm.
Buổi sáng, Phàm Huấn vội vàng cố tình tới nhưng hay tin cậu đã trả phòng lại ủ rũ không cam lòng mà ra về.
Bên ngoài khách sạn còn có Giác Á đang đứng chờ, có lẽ bọn họ là cùng nhau tới, không biết có xảy ra cãi vã gì không mà trông họ không còn mặn nồng như ngày hôm đó.
Có lẽ Phàm Huấn cho rằng hôm qua chưa đủ thành ý nên dẫn theo Giác Á tới xin lỗi Lâm Triết chăng?
Giác Á lại có vẻ không tình nguyện cho lắm, sau đó còn cãi nhau với Phàm Huấn một trận trước cửa khách sạn.
Có lẽ do bản năng Alpha luôn muốn bảo vệ bạn đời của mình nên hễ Giác Á khóc là anh ta không nhịn được mà vỗ về.
Nhưng anh ta vẫn tự lừa mình dối người rằng người anh ta thật lòng yêu là Lâm Triết.
Điều này khiến Giác Á ghen tị vô cùng, vốn cậu ta cũng không phải rất ưng Phàm Huấn, nhưng cái cảm giác bạn đời định mệnh kia quá mạnh mẽ.
Việc huấn luyện này thật ra cũng chẳng có gì quá khó, chủ yếu là dạy về quy tắc trong biệt phủ, dạy cách phục vụ cho chủ nhân, dạy cách làm việc, nói chung mấy việc này Lâm Triết có thừa kinh nghiệm, cậu có thể đối phó với quản lý và những ứng viên kỳ lạ mà cậu từng gặp khi còn đi làm, cậu có thể chạy việc làm đủ thứ, mấy thứ quy tắc kia còn không làm khó được cậu.
Số lượng người tham gia đông hơn cậu nghĩ, không ngờ là tới cả hơn trăm người tham gia, cuối cùng lại chỉ chọn ra mười người.
Ngày cuối cùng, sau những ngày liên tục cố gắng học tập vì miếng cơm manh áo, Lâm Triết may mắn được chọn, cậu vừa hay đứng thứ mười.
Những người còn lại vẫn chọn ra hai chục người làm dự bị, Lâm Triết không hiểu sao họ lại tuyển nhiều tới vậy, sau này cậu mới rõ.
Mười người thông qua kiểm tra được gặp quản gia và phải ký vào một bản cam kết bảo mật thông tin, ký xong thì ông ấy mới nói.
Thì ra thượng tướng ở chiến trường bị kẻ địch đánh lén làm bị thương ở tuyến Pheromone khiến cho nó hay xảy ra tình trạng bị rối loạn, mà tinh thần lực của thượng tướng vô cùng mạnh, là cấp SSS.
Cấp bậc này tùy tiện cũng có thể làm người khác bị tổn thương tinh thần, mà thượng tướng lại còn bị rối loạn Pheromone, thỉnh thoảng sẽ khiến bản thân mất kiểm soát, trong lúc đó sẽ vô tình khiến người xung quang đều phải chịu tấn công tinh thần.
Cơ chế của Pheromone là có thể tỏa ra và thu lại tùy theo người sử dụng, nhưng trạng thái của thượng tướng là không thu lại được nên lúc nào Pheromone mạnh mẽ của anh cũng lan tỏa khắp biệt phủ khiến người khác không dám lại gần, không có cách nào khác là phải tìm người làm là Beta tới để làm việc.
Tuy nói Beta không cảm nhận được Pheromone nhưng vẫn có thể bị tinh thần lực tấn công cho nên vì tinh thần lực của thượng tướng quá mạnh mẽ, đôi lúc sẽ khiến cả Beta cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Để phòng hờ xảy ra điều gì nên mới có hai mươi người dự phòng kia chờ đợi để thay thế.
Lâm Triết cùng chín người còn lại theo quản gia tới biệt phủ bằng phi cơ riêng.
Nghèo như Lâm Triết là lần đầu tiên được ngồi phi thuyền xin xò thế này, cậu vui tới mức hứng phấn ngồi không yên.
Cái ghế da này ngồi thật êm, khung cảnh thành phố nhìn từ trên xuống vô cùng đẹp.
Khi tới biệt phủ, Lâm Triết cùng chín người khác đều phải há hốc kinh ngạc về độ rộng lớn ở nơi này.
Ngay khi đặt chân qua cổng lớn, chín người khác đều hơi khựng lại hai giây, tim đập nhanh hơn một chút, cảm thấy hơi khó thở vì bọn họ cảm nhận được một luồng áp chế vô hình nào đó.
Đối với Beta mà nói cảm giác này rất kỳ lạ, mới mẻ vì bọn họ chưa từng cảm nhận được nó trước kia, rốt cuộc thượng tướng mạnh tới mức nào mới có thể khiến Beta vốn trời sinh không cảm nhận được Pheromone cảm thấy bị áp chế như vậy.
Quản gia lên tiếng nói " Thượng tướng lâu ngày ở chiến trường nên vẫn quen việc dùng tinh thần lực thăm dò những người lạ tới lãnh địa của ngài ấy, mấy người sẽ cảm thấy hơi khó chịu một chút nhưng đừng lo".
Lâm Triết là người duy nhất còn mãi mê ngắm nhìn khắp nơi, nghe vậy thì mới kinh ngạc, có sao ta? sao cậu không cảm nhận được gì nhỉ?
Cậu quay quanh người tìm cảm giác nhưng quả thật không thấy cảm giác gì mà.
" Mấy người đi thu xếp đồ đạc ở phòng của người làm đi, nhớ kĩ quy tắc đã học đấy, sau đó sẽ có người tới phân công công việc cho mọi người sau".
Lâm Triết nhìn tới tòa nhà lớn ở giữa, ở một ô cửa sổ nào đó cậu cảm giác như có ai đó từ đó nhìn về phía này nhưng khoảnh cách quá xa, cậu nhìn không rõ chỉ đành đi theo đoàn người tới dãy nhà dành cho người làm.
Tính ra người làm ở đây cũng không nhiều, hoặc có lẽ cũng không ít nhưng bị thượng tướng ảnh hưởng nên đều không ở lại được, cho nên mới phải tuyển một lúc nhiều Beta tới làm việc như vậy.