Con Đường Làm Giàu Từ Mỹ Thức Của Vợ Cả Thế Tử Gia

Chương 47


2 tháng

trướctiếp

"Nhà ta chỉ còn lại một dòng độc đinh là con. Nếu như chuyện này rơi xuống đầu con, con có đi không? Trong làng không có nhiều người khác họ, nhà chúng ta mới tới đây. Nói về tình cảm, thật đúng là không có." Nói đến đây, Dư thị lại có chút hối hận mình không giỏi giao tiếp. Nếu như có thể thân thiết chút với thôn trưởng, không chừng còn có thể năn nỉ thử: "Nếu như con bị chỉ điểm, xảy ra chuyện gì nữa, thì bảo nương, Gia nương và Nhuy Tả Nhi phải làm sao đây?"
Nói một hồi bà ấy có chút kích động, khuôn mặt căng chặt, giống như việc này đã rơi xuống đầu Chu gia.
"Lúc trước nhi tử ở tây trận, mẫu thân chăm sóc gia đình cũng không tệ."
"Xem con nói cái gì đi! Đó là vì hết cách, bây giờ chẳng phải cuộc sống đã dần dần tốt hơn. Nương cưới vợ cho con, gia nương lại làm việc được, tương lai nhà ta có thể sống tốt. Vậy mà lại có chuyện hỏng bét ập tới!"
Dư thị tức giận đánh mạnh Chu Cảnh Sâm một cái, không quan tâm Diệp Gia vẫn còn ở đây: "Đều là tại con cố chấp, suốt ngày không biết đang nghĩ gì trong đầu. Con xem đã ở cùng gia nương ba tháng, ngay cả bóng dáng đứa bé cũng không có! Đứa con bất hiếu này, đang cố tình muốn cắt đứt hậu duệ của Chu gia! Con cũng đã mười chín, người ngoài cưới vợ sớm, cũng đã có mấy đứa con..."
"..." Làm sao mọi chuyện lại chuyên sang cắt đứt hậu duệ rồi?
Diệp Gia ở bên cạnh nghe xong thì lúng túng, ngồi cứng ngắc không nói một lời.
Chu Cảnh Sâm để mặc bà ấy đánh mấy cái trút giận, nhưng không tiếp lời này. Liếc mắt nhìn Diệp Gia đang hận không thể thu nhỏ lại, hắn kiên nhẫn đợi Dư thị thu tay lại mới nói chuyện này hắn tự có cách, bảo Dư thị không thu chăn. Đừng tưởng rằng bà ấy không biết tiểu tử này giữa trưa ôm một cái chăn vào. Ban đầu là vì không muốn ép quá nhanh, cũng là muốn giữ lại thể diện cho nhi tử mới một mắt nhắm một mắt mở. Nếu đã nói hết lời mà không khuyên nổi, hoặc là chịu đựng, hoặc là ngủ trên đất.
Diệp Gia nhìn thấy Dư thị ôm tấm chăn mới kia, ngược lại nhớ tới tấm chăn mình nhìn thấy trong ngăn tủ vào buổi chiều. Ngẩng đầu liếc nhìn Chu Cảnh Sâm, ánh mắt hắn lóe lên, đưa tay nhéo mi tâm, vô cùng bất lực: "Nương, phải nói thật cho nương biết. Chiêu binh lần này, con chắc chắn phải đi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp