Lý Thiều Hoa và Chu Hành Chi mỗi ngày đều rất bận rộn, rạng sáng mới về đến nhà là chuyện thường xảy ra, cho nên hai người bọn họ có rất ít cơ hội ngồi đọc sách hay làm việc ở trong thư phòng.
Lý Thiều Hoa một mình ngồi ở phía sau cánh cửa, anh chợt thấy căn phòng này cực kỳ xa lạ, bóng đèn bám đầy bụi bặm, trên cửa sổ dính đầy vết mưa, giống như một ngôi nhà cổ xưa, lại giống như lãnh cung đã lâu chưa được tu sửa.
Chu Hành Chi gõ vài cái lên cửa, sau đó liền thành thành thật thật đứng ở ngoài cửa.
Tuy anh không nhìn thấy nhưng anh biết Chu Hành Chi đang đứng ở vị trí đối diện cánh cửa chờ anh, nghĩ đến anh.
Anh nghĩ có lẽ anh hy vọng Chu Hành Chi lấy chìa khóa mở cửa đi vào. Nhưng anh biết Chu Hành Chi sẽ không làm như vậy.
Chu Hành Chi biết đúng mực, chuyện anh không muốn Chu Hành Chi sẽ không ép buộc. Chu Hành Chi tôn trọng anh, cho nên dù canh cánh trong lòng thì cũng chỉ đứng ở ngoài cửa chờ đợi.
Anh nghĩ anh đã sống ba mươi mấy năm nhưng chỉ có Chu Hành Chi là người anh hiểu rõ tường tận. Cậu lịch sự, trầm mặc, ít lời nhưng lại là người dịu dàng nhất. Anh càng hiểu rõ Chu Hành Chi thì càng thêm chán ghét sự cay nghiệt hèn hạ của bản thân.
Có khi anh cảm thấy Chu Hành Chi giống như một mặt hồ, một bên bao dung anh, một bên lại phản chiếu hình ảnh xấu xí của anh. Anh không muốn rời đi, anh luyến tiếc nhưng trong lòng lại sợ hãi.
Thật ra anh rất sợ Chu Hành Chi, ý nghĩ này làm cho anh cảm thấy có chút buồn cười. Nhưng mà nghĩ kỹ lại thì cũng đúng như thế.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play