Quần áo đêm qua của Niệm Thanh bị xé rách tả tơi, đã không thể mặc được nữa.

Cô mặc quần áo Cố Thanh Hằng chuẩn bị, cùng với quần áo mặc hàng ngày có một loại cảm giác nói không nên lời.
Quần áo rất vừa vặn, Cố Thanh Hằng vậy mà lại biết số đo ba vòng của cô?
Niệm Thanh cảm thấy kỳ quái, nhưng cô không hỏi Cố Thanh Hằng, trước mắt trong đầu cô rất loạn, cần thời gian để sắp xếp.
Sau khi rời khỏi phòng đi ra phòng khách.

Niệm Thanh thấy Cố Thanh Hằng đang bên cạnh bàn ăn, ánh mắt nhìn cô, trên dưới đánh giá một lượt, giống như đang thưởng thức cô.
Đoan Ngọ đi tới nói với cô: “Thanh tiểu thư, mời tới ăn sáng.”
Niệm thanh mím môi, trong lòng phẫn uất.

Cô nhớ đêm qua khi còn ở trên xe, lúc cô còn lý trí đã nói với Đoan Ngọ đưa cô về nhà.

Kết quả… anh ta lại đem cô đưa tới giường của Cố Thanh Hằng, thực sự là một trợ thủ tốt!
Niệm Thanh bước qua, nhìn đồ ăn phong phú trên bàn, không có khẩu vị.

Cô cầm thuốc tránh thai trên bàn cẩn thận nhìn một lượt hướng dẫn sử dụng, dựa theo lượng dùng ghi bên trên mà nuốt vào.
Cố Thanh Hằng hai tay ôm ngực, ánh mắt sáng quoắc vẫn luôn quấn trên người cô, giống như sợ cô lén lút không uống thuốc.

Buông cốc nước xuống, Niệm Thanh nói với anh: “tôi phải quay về, nếu không bạn cùng phòng với tôi sẽ không yên tâm.”
Cố Thanh Hằng thu hối ánh mắt, nhàn nhạt vuốt cằm: “anh đưa em về.”
Niệm Thanh lập tức từ chối: “không cần, tôi tự mình quay về…” bỗng nhiên Cố Thanh Hằng đứng lên, thân ảnh cao lớn bao phủ lấy cô.

Khí thế của người đàn ông trưởng thành có cảm giác rất áp bách.
Niệm thanh ngừng giọng nói.

Bất đắc dĩ cô cùng Cố Thanh Hằng bước ra cửa, xuống lầu, lên xe của anh.

Một đường không nói chuyện thẳng tới khu nhà.

Niệm Thanh cởi bỏ dây an toàn, lúc đang muốn xuống xe, Cố Thanh Hằng đột nhiên mở miệng nói : “Anh lên cùng em.”

Niệm Thanh không biết Cố Thanh Hằng rốt cuộc muốn làm gì, theo bản năng muốn cự tuyệt anh nhưng anh vẫn một bộ nghiêm túc nói: “anh có lời muốn nói với nhân viên của anh.”
Nhân viên? Yến tử?
Niệm Thanh không thể không vững vàng “mời” Cố Thanh Hằng lên nhà cô.
Yến Tử không dễ dàng gì mới được vào Cố thị thực tập, không nên để nguyên nhân vì cô mà đắc tội Cố Thanh Hằng, làm Yến Tử mất đi tiền đồ.

Tầng mười.
Niệm Thanh tay cứng đờ mở cửa, Cố Thanh Hằng đang ở phía sau cô, vẫn luôn chăm chú nhìn cô.

Vừa bước vào phòng, giọng nói lo lắng và tức giận của Yến Tử truyền tới: “Niệm Thanh, đêm qua cậu đi đâu vậy!?”
Yến Tử khí thế hừng hực bước tới, khi nhìn thấy người đàn ông tuấn dật phía sau Niệm Thanh thì sửng sốt, khí thế dần dần yếu đi “… Cố tổng?”
“Hôm nay em không cần tới công ty, ở lại đây chiếu cố cho cô ấy”.

Cố Thanh Hằng nói với Yến Tử, anh tự cho mình là người đàn ông của Niệm Thanh mà sắp xếp.
Lời này nói ra Yến Tử khiếp sợ nói không nên lời.

Niệm Thanh càng không nhìn được kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Cố Thanh Hằng, không ngờ lại cùng anh bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt của anh thâm thúy, giống như là một chiếc cung tên bắn thẳng vào cô làm cô kinh hãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play