Trương Tĩnh Xuyên và Phương Lữ Trần cảm thấy Chu Khải nói có lý, nếu thật sự là cá lớn như vậy, làm sao có thể ôm nhẹ nhàng như thế.
Nhưng vẫn không kiềm chế được sự tò mò, muốn đi qua xem là cái gì.
Trước khi bọn họ đứng lên đi, mấy đứa nhỏ Phương Tư Dục đã vui vẻ chạy tới bu xem.
"Ván lướt sóng?" Trương Tĩnh Xuyên nhận ra thứ đang ôm trong tay Lận Hạ, kinh ngạc nói, "Lấy ở đâu ra vậy?"
Lận Hạ giơ ngang tấm ván cho mọi người xem: "Nhặt được ở bờ biển."
Phương Lữ Trần gõ gõ vào tấm ván đó, "Thoạt nhìn rất cũ, nhưng chất liệu cũng không tệ lắm."
Phương Tư Dục và Lâm Hạo Hiên cũng nhân cơ hội gõ gõ hai cái, thấy chú Lận không ngăn cản, Trương Duyệt Nghiên cũng thử gõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT