Bạch Đằng nhận được câu trả lời đúng ý thì thu con dao lại và lái xe đưa Nhậm Doanh Doanh trở về, ngay khi xe dừng lại trước cửa Từ gia Nhậm Doanh Doanh đã muốn mở cửa bỏ chạy nhưng cánh cửa lại bị khóa chặt, cô ta bực bội trừng mắt nhìn Bạch Đằng :
“ Rốt cuộc anh còn muốn làm nữa? mau mở cửa ra. ”
Bạch Đằng áp sát lại gần Nhậm Doanh Doanh bàn tay giữ chặt cằm cô ta :
" Cô đi theo tôi, tôi sẽ chăm sóc cô và đứa trẻ. " Nhậm Doanh Doanh nhếch môi cô ta dùng sức đẩy cánh tay đang bóp lấy mặt mình ra, mắt đối mắt với Bạch Đằng :
“ Tại sao tôi phải đi theo anh. Tôi không đi và cũng không muốn đi. Tôi biết rằng anh chỉ vì đứa trẻ này, nếu vậy thì được thôi tôi đồng ý giao nó cho anh nuôi dưỡng nhưng không phải bây giờ. Chờ sau khi tôi sinh nó ra tôi sẽ nghĩ cách đưa nó cho anh. Hiện tại tôi còn phải nhờ nó giúp tôi làm một chuyện. ”
Bạch Đằng nghe vậy cau mày khó chịu : “ Nhậm Doanh Doanh thật không ngờ cô lại có thể lợi dụng chính đứa con của mình để giúp bản thân đạt được mục đích. Cô thật không xứng đáng làm mẹ. ”
“ Phải, tôi không đáng. Đứa trẻ này chỉ là do bất cẩn mà có, vậy thì tại sao nó lại không giúp người mẹ này một chút chứ? Coi như là trả ơn công sinh thành. ”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play