Chiếc xe taxi của Trình Lạc men theo con đường cũ dẫn ra phía ngoại thành tiến về một vùng nông thôn. Do phía trước là một con ngõ nhỏ nên xe taxi không thể vào trong Trình Lạc chỉ còn cách xuống xe tại đây, cô trả tiền xe rồi đẩy cửa bước xuống. Cơn gió lạnh thổi qua khiến Trình Lạc hơi rùng mình, trời đã chạng vạng tối lại không có đèn đường cô chỉ có thể dựa vào ánh sáng từ chiếc đèn flash trong điện thoại mà từ từ.
Lúc này chiếc xe của Thái Vũ Tinh cũng đã dừng lại, cô ta nhìn thẳng vào con đường nhỏ phía trước đôi môi thoa son đỏ au khẽ nhếch :
“ Bắt Trình Lạc lại cho tôi. ”
Thái Bảo " Dạ. " một tiếng rồi đẩy cửa xe bước xuống.
Đột nhiên phía sau truyền tới những bước chân dồn dập, Trình Lạc sợ hãi chân cũng vô thức mà bước nhanh lên…
Có vẻ như những người phía sau không hề vội vã mà bọn chúng lại có vẻ thong thả, nhưng chính vẻ ung dung thong thả này lại khiến Trình Lạc sợ hãi. Cô lấy điện thoại ấn một dãy số quen thuộc nhưng đầu dây bên kia mãi không có người nhấc máy. Những kẻ đằng sau phát hiện ra bất thường liền mau chóng tiến lên, Thái Bảo lấy chiếc khăn đã được tẩm thuốc mê ra bịt chặt miệng của Trình Lạc, sau vài chục giây vẫy vùng cánh tay cô cũng từ từ buông thõng xuống điện thoại và túi giữ nhiệt cùng lúc rơi trên mặt đất, trong một tia ý thức cuối cùng cô đã nói ra một câu rồi ngất lịm đi :
“ Viên Khang cứu em... ”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT