Chiếc xe mà Bạch Ảnh lái phóng vun vút trên đường, rồi đậu lại trước cửa một khách sạn. Bảo vệ thấy có người dám dừng đỗ xe sai quy định nên muốn đi tới nhắc nhở nhưng khi vừa mới bước được vài bước đã bắt gặp ánh mắt sắc bén của Bạch Ảnh cùng vật gì đó màu đen ẩn hiện bên trong lớp áo, là súng. Phải là súng tên bảo vệ này không nhìn nhầm quả nhiên là súng.
Bạch Ảnh thấy nét mặt sợ hãi của gã bảo vệ chỉ nhếch môi cười nhẹ, là Bạch Ảnh cố tình để cho gã ta nhìn thấy khẩu súng của mình. Bạch Ảnh tiến lại gần tên bảo vệ kia gã ta bất giác lùi về phía sau, đôi tay Bạch Ảnh vươn ra chỉnh chỉnh lại cổ áo cho hắn tên bảo vệ hoảng hốt la lên :
“ Tôi... Tôi xin lỗi. Tôi không... Không có nhìn thấy gì cả xin đừng giết tôi.”
" Căng thẳng như vậy để làm gì? " Nói rồi Bạch Ảnh đưa tay vào túi quần của mình rút cái gì đó ra, gã bảo vệ thấy vậy hoảng sợ ôm đầu, thân mình gã phát run. Bạch Ảnh bật cười thành tiếng cậu chỉ là lấy chìa khóa xe thôi mà.
Bạch Ảnh đưa chiếc chìa khóa xe tới trước mặt bảo vệ rồi nói :
“ Sợ cái gì? Tôi chỉ nhờ cất xe hộ tôi thôi mà. ”
Gã bảo vệ nghe vậy ngẩng mặt lên hỏi lại :

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play