Ánh sáng mặt trời từ bên ngoài hắt vào phòng chiếu lên hai thân ảnh đang nằm trên giường. Trình Lạc bị ánh mặt trời làm chói nên khẽ nhăn mày Từ Viên Khang đã tỉnh từ sớm anh tỉ mỉ quan sát mọi biểu cảm trên khuôn mặt Trình Lạc thấy cô có vẻ khó chịu nên đưa tay với lấy chiếc điều khiển từ xa kéo rèm cửa lại. Khi rèm cửa buông xuống ánh sáng mặt trời cũng không thể rọi vào trong nên Trình Lạc lại tiếp tục mộng đẹp.
Tới gần trưa Trình Lạc mở tỉnh dậy lần nữa. Ngay khi đôi mắt Trình Lạc mở ra xuất hiện trước mắt cô chính là cơ ngực của một người đàn ông, Trình Lạc hoảng hốt túm lấy chăn che đi cơ thể mình, nhưng khi thấy được diện mạo của người đàn ông đó tâm tình cô mới có thể buông lỏng. Nhớ lại cảnh tượng đêm qua cô nằm dưới thân anh mà rên rỉ bất giác khuôn mặt lại ửng lên một rạng mây hồng. Trình Lạc tiến lại gần Từ Viên Khang hơn, cô áp sát mặt mình vào anh ngón tay xinh đẹp bắt đầu đưa lên họa theo những đường nét trên gương mặt Từ Viên Khang. Khi ngón tay Trình Lạc đưa tới miệng Từ Viên Khang thì lập tức bị anh há miệng ngậm căn không buông, bàn tay anh đưa lên bắt lấy tay Trình Lạc cười cợt nói :
" Anh biết là anh rất đẹp trai, nhưng em cũng không cần phải lén lút như vậy. Nếu muốn cứ trực tiếp nói cái gì anh cũng đồng ý cho em mà. ‘’
Trình Lạc rụt tay lại phản bác :
“ Anh.. Anh nói lung tung cái gì vậy? Ai..? Ai lén lút chứ? Còn nữa anh giải thích cho em chuyện tối hôm qua... Hôm qua chúng ta??? ”
Từ Viên Khang :
" Chúng ta? Chúng ta thế nào...? " Trình Lạc sau nghe câu hỏi này của anh đôi mắt cô dần đỏ lên từ trong đôi mắt xinh đẹp hai hàng lệ châu bắt đầu chảy xuống. Từ Viên Khang thấy nước mắt của Trình Lạc hoảng hốt lập tức ngồi dậy ráo riết hỏi :

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play