Bạch Ảnh kéo Doãn Kỳ ra xe và đưa cô tới một công viên.
Doãn Kỳ : “ Bạch Ảnh anh đưa tôi tới đây làm gì? ”
“ Ngắm cảnh đấy, không khí ở đây rất thoáng mát và trong lành em không thấy vậy sao? ”
Doãn Kỳ cau mày không nói một lời xoay người bỏ đi. Bạch Ảnh đuổi theo từ phía sau ôm lấy cô, cái ôm rất chặt, cậu tưởng chừ như buông lỏng ra Doãn Kỳ sẽ chạy mất vậy…
Doãn Kỳ : “ Anh buông tôi ra. ”
" Không thích. " Nghe câu trả lời này, Doãn Kỳ cũng không thể nói gì thêm được chỉ đành xuống nước cầu hòa.
" Bạch Ảnh anh ôm tôi chặt quá rồi, khó thở quá... " Nghe như vậy đôi tay Bạch Ảnh dần nới lỏng nhưng không hề buông Doãn Kỳ ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play