Sau khi Bạch Ảnh cùng Diệp An rời khỏi phòng Băng Tâm mới nhìn xuống Lãnh Ngạo cười cười. Lãnh Ngạo thấy cô cười thì hỏi :
“ Bảo bối, em cười gì vậy? ”
Băng Tâm : " Lãnh Ngạo, anh có ngửi thấy mùi gì không? " Lãnh Ngạo nghe cô hỏi vậy, ngửi thử xem nhưng chẳng phát hiện ra mùi gì kỳ lạ cả nên đáp.
“ Không có mùi gì đâu. Bảo bối à em khó chịu sao để anh bảo người vào lau dọn.”
Băng Tâm lắc đầu : “ Anh thực sự không cảm thấy mùi gì thật sao? ”
" Không. " Lãnh Ngạo khẳng định chắc nịch.
Băng Tâm : " Haha, mùi giấm chua lan tỏa trong không khí nhiều tới vậy mà anh không cảm nhận được sao? " Lãnh Ngạo nghe cô trêu chọc cánh tay mạnh mẽ từ từ di chuyển lên trên anh chế trụ đầu cô, đôi môi anh mau chóng bắt lấy cái miệng nhỏ đang cười kia, đầu lưỡi anh cạy mở hàm răng cô tiến vào bên trong càn quét, qua một hồi lâu mới buông môi cô ra khi rời đi anh còn xấu xa cắn nhẹ lên cổ cô để lại một dấu đỏ rồi nói :
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT