Hoa Dạng vừa nói xong, đám người xung quanh đều bất ngờ đứng hình. 
Ôi, ý gì vậy? Sao bọn họ không hiểu? Liệu cậu ta có bị điên rồi không? 
Giáo viên coi thi không kiên nhẫn lên tiếng mắng nhẹ: “Hai em muốn gây chuyện cãi lộn thì ra ngoài, đừng làm phiền các bạn học khác làm bài thi.” 
Hoa Dạng không tiếp tục biện giải, cô ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Được, xin thầy cho em hai phút, em sẽ nhanh chóng rời đi sau khi chuẩn bị xong.” 
Cô lưu loát xé ra một tờ giấy nháp, cúi đầu viết chữ một cách nghiêm túc.
 Trong lúc viết, cô yên lặng khóc, đáng thương đến mức không thể bỏ qua. 
Hừ, chó bị dồn vào đường cùng cũng sẽ cắn người. Hoa Dạng quyết tâm khiến thằng nhãi này biết rằng đã đụng vào sai người.
Cô sẽ xem tên nhóc này có dám khi dễ người khác nữa không? 

Giám thị coi thi đứng ở bên cạnh, thấy cô khóc lóc khổ sở như vậy, cũng không đành lòng.

 Tuy nhiên, kỉ luật là kỉ luật. Học sinh này gian lận và bị hắn bắt gặp tận tay. Nội quy trường học không cho phép ai làm trái. 
Hoa Dạng cũng không phải là ngoại lệ. 
Chỉ là cô khóc đến nỗi oan như Đậu Nga, cho nên giám thị không trực tiếp mắng chửi, mà chỉ thành thật đợi cô trong chốc lát. 
Hoa Dạng viết xong, bút trong tay vừa buông xuống. Giám thị bước tới thu bài thi, tầm mắt theo bản năng nhìn qua tờ giấy mà cô vừa viết. 
Ai ngờ đập vào mắt hắn là hai chữ khiến hắn sốc đến nỗi muốn ngã ngửa ra đằng sau.

Gì, di thư???

Giám thị như bị sét đánh giữa trời quang, cả người run run vì kích động. 
Hoa Dạng giả bộ không phát hiện ra, sau đó lấy tay lau lau nước mắt trên mặt. Chậm rì rì, cô thu dọn sách vở vào cặp. Ngay cả tờ di thư kia cũng được nhét vào. 
Sau khi dọn xong, cô đứng lên khom lưng, cúi đầu chào hai vị giám thị: "Thật xin lỗi các giám thị, em đã làm xấu mặt trường học. Tuy nhiên, em thật sự trong sạch. Sau hôm nay, thời gian sẽ chứng minh toàn bộ mọi thứ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play