Mãi đến lúc này Lâm Tử Diên mới hiểu được ý trong câu nói kia của Thẩm Tư Viễn.
Lúc trước cô thật sự không để ý đến nốt ruồi đó.
Bây giờ nhìn kỹ, hóa ra nó quyến rũ thật sự.
Môi cô khô khốc, suýt thì quên mất bản thân muốn nói gì.
Thẩm Tư Viễn tháo đồng hồ trên cổ tay xuống, hỏi lại: “Tử Diên?”
Lâm Tử Diên chớp chớp mắt, sau đó nói: “Tôi có chuyện muốn hỏi anh.”
Thẩm Tư Viễn: “Em nói đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT