Trình Nghệ Đông không nói gì, mẹ Trình tiếp tục càm ràm, lặp lại những lời bà đã nói không dưới tám trăm lần trong mấy năm qua: “Mẹ không có cách nào… mẹ khổ quá mà… nuôi đứa lớn, không nghe lời, yêu sớm, lại còn nhất định muốn lấy một thằng nhà nghèo chẳng có gì. Mẹ liều mạng, mạo hiểm lớn, sinh con nhỏ khi đã lớn tuổi, cuối cùng đứa nhỏ lại ngược lại, nhất định không chịu kết hôn. Nếu mẹ trẻ hơn vài tuổi thì mẹ đã không hối thúc con như vậy rồi, Trình Nghệ Đông…”
Bà thở một hơi, đầu dựa vào gối tựa, hơi lắc lư: “Mẹ sinh con khi đã bốn mươi tuổi, giờ con đã ba mươi rồi. Mẹ cũng sắp xuống mồ, sống không được bao lâu nữa, không biết ngày nào sẽ ngừng thở. Con mãi chưa kết hôn, không sinh cho mẹ đứa cháu bồng, mẹ và bố con chết cũng không nhắm mắt được…”
Trình Nghệ Đông tập trung lái xe, dừng lại trước đèn đỏ, như thể đã quá quen với những lời mẹ nói, nghe đến mức tai sắp mọc kén.
Bên tai vẫn vang lên giọng càm ràm: “Bây giờ khó khăn lắm con mới vừa ý một người, làm mẹ có chút hy vọng. Nếu mẹ không giúp con, chỉ ngồi chờ, mẹ sợ con không theo kịp người ta, rồi chẳng vừa ý ai khác nữa, thật sự sẽ sống độc thân cả đời…”
“Nếu mẹ không mạnh mẽ, thì đã sớm bị hai chị em con làm cho tức chết rồi…”
Bà làm giáo viên cả đời, rất thích quản chuyện của con cái.
Có lẽ do quản quá nhiều chuyện con nhà người khác, đến khi đối diện với hai đứa con của mình, đứa nào cũng không nghe lời, như thể ông trời phái đến để trừng phạt bà. Nếu chúng chịu nghe lời một chút, thì đến tuổi nghỉ hưu này bà đã sớm hưởng thụ tuổi già rồi, cần gì phải lo lắng những chuyện này nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT