Văn Thứu: "... Đi ngủ đi, sẽ không có người tới quấy rầy ngươi nữa.”
Lý Dư mệt đến mức lý trí gần như sụp đổ, không hiểu sao lại tín nhiệm Văn Thứu, nghe Văn Thứu nói xong bèn buông rèm cửa xuống, cũng ngủ thẳng đến giữa trưa.
Văn Thứu cưỡi ngựa đi theo xe ngựa của Lý Dư từ sáng giữa trưa,sớm tới có người nhìn thấy truyền ra ngoài, nói An Khánh công chúa càng ngày càng kiêu ngạo ương ngạnh, lấy Văn gia cô nương ra để uy hiếp đường đường đại nguyên soái Phong Hỏa Quân làm thị vệ cho mình.
Thánh giá vừa hồi kinh, tin đồn An Khánh công chúa làm kho" dễ Văn soái liền truyền khắp kinh thành.
Đương sự Lý Dư không biết chút nào, sau khi lên lớp xong còn lấy ngựa sứ nhỏ mang về từ sơn trang đưa cho Văn Tố.
“Màu trắng là của ngươi, màu nâu cho tiểu đệ, màu đen thì cho đại ca ngươi." Lý Dư càng nhìn càng cảm thấy ngựa sứ nhỏ rất đáng yêu, mơ hồ có chút hối hận không mua mình một con.
“Đa tạ điện hạ." Văn Tố lễ phép nói đa tạ, hành xử đúng mực, chỉ có thể từ cười trên mặt nhìn ra cô rất thích lễ vật này, cũng không ai biết cô đang thét chói tai trong lòng…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT