Cơm phải ăn, tối phải ngủ, sáng phải lên lớp, bài tập phải làm, không gặp được cơ hội tìm chết, cũng không tiếp xúc được nội dung có liên quan đến nam nữ chính, vậy cô chỉ có thể trơng lúc nhàm chán tự mình tìm chút chuyện giết thời gian.
Chữ phồn thể cô cơ bản đều biết viết, điều kiện tiên quyết là dùng bút trúc bút lông không được, cho nên còn đang luyện.
Lý Dư lạc quan suy nghĩ, chờ cô luyện được viết bút lông thì cũng không tính là uổng công xuyên qua một hồi, ít nhất cũng nắm thêm được một kỹ năng.
Lúc Lý Dư luyện chữ, Lý Văn Khiêm ngồi đối diện làm bài tập, gần đây bài tập của hắn càng của ngày càng nặng, mỗi ngày sau khi rời khỏi thư phòng còn phải đi Nam Mộc Điện báo cáo. Tin tức hoàng trưởng tôn lọt vào mắt xanh hoàng đế đã sớm truyền ra, Lý Dư hiểu nếu chỉ dựa vào Lý Văn Khiêm để về nhà là chưa được, còn phải tìm lối tắt khác.
Lý Dư luyện viết mấy tờ, bởi vì vừa ăn cơm trưa không lâu, thời lại quá mức dễ chịu, cho nên cô rất nhanh liền buồn ngủ.
Cô ngáp một cái, nói với Lý Văn Khiêm: “Ta mệt rồi, ngủ một lát đã.”
Lý Văn Khiêm còn đang múa bút thành văn, cũng không biết có nghe rõ hay không liền "Ừm" một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play