Lý Dư mặc dù không phải An Khánh công chúa hàng thật, nhưng cũng là người cùng chơi cờ cùng lên lớp với Lão Cửu, nghe được Lão Cửu giúp người khác, frong lòng ít nhiều có chút chán ghét, nhưng vẫn hỏi tiếp: “Thế nào?”
“Hắn thừa nhận Tôn Thiếu Khang sai, nhưng Tôn Thiếu Khang đã chết, hy vọng phụ hoàng không truy cứu người Tôn gia.”
Lý Dư nhất thời không kịp phản ứng lời này có vấn đề gì.
Tiểu Thập Nhất vẫn còn tức giận: "Tỷ nói hẳn nghĩ cái quái gì thế không biết? Người không biết còn tưởng Tôn gia mới là nhà ngoại của hắn, che chở khiếp thật, may phụ hoàng anh minh không nghe lời hắn, đem Tôn Hàn Lâm giáng chức, bằng không sợ là người người đều cho rằng công chúa Thiên gia chúng ta dễ ức hiếp.”
Lý Dư lúc này mới giật mình: Nơi này là cổ đại, là một người xảy ra sự cố thì cả nhà đều có khả năng thì cả nhà bị liên lụy, càng miễn bàn người Tôn gia bọn họ đắc tội là hoàng thất, coi như là vì bảo vệ tôn nghiêm hoàng thất cũng nhất định phải nghiêm phạt.
Lý Dư nói không rõ trong lòng là tư vị gì, cũng cảm giác dưới chân có chút bay bổng.
Buổi chiều cô cùng hai người Lý Văn Khiêm Tiểu Thập Nhất đi Cầu Tác Trai, buổi chiều hôm nay là văn khoa, không cần đi giáo trường, Lý Dư nhìn chằm chằm tiên sinh giảng bài, lại nhìn quanh bốn phía, phát hiện ra một chút không thích hợp…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT