Văn Tố dù sao cũng là một thiếu nữ, cô đối với hôn nhân tương lai của mình cũng tràn đầy mong mỏi, bởi vậy cô cảm thấy nam tử giống như Đông Bình Hầu rất tốt, không chỉ anh tuấn mà tính tình cũng không tệ, còn rất thương yêu thê tử và chung tình.
Người giống đại ca cô thì không được, ngày thường tùy ý nói chuyện cũng có thể trong lúc lơ đãng giẫm lên tử huyệt của người ta, lúc giận lên thì khỏi phải nói, ngữ điệu càng tự nhiên bao nhiêu thì nội dung nói ra sẽ đâm vào tim người ta bấy nhiêu, quả thực có thể đâm chết người không thấy máu.
Văn Tố bận chê trách đại ca nhà mình đã quên mất bản thân tối qua bị chửi cho vuốt mặt không kịp như thế nào, cô nói với Lý Dư: "Cho nên mới nói muốn phu thê sớm chiều hòa thuận thì vẫn phải tìm người nói chuyện ôn nhu.”
Nói chuyện ôn nhu? Không phải là tính cách ôn nhu sao?
Lý Dư mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng vẫn nể tình đáp một tiếng: "Ừ…”
Văn Tố nghe ra Lý Dư chần chờ, đang muốn lấy đại ca ra làm ví dụ củng cố thêm bằng chứng chính xác cho những lời này của mình, kết quả ngẩng đầu liền thấy đại ca đang đứng bên ngoài cửa sổ cách đó không xa, nhìm chằm chằm cô giống như tối hôm qua.
Văn Tố bị dọa đến nấc cục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play