Tiểu Thập Nhất: "Hỏi một chút còn không được sao? Chẳng lẽ huynh không tò mò?”
“Sao có thể không tò mò." Lão Cửu theo bản năng đè thấp âm lượng, giống như sợ bị ai nghe thấy: “Lỡ bị người ta nghe thấy truyền ra ngoài, phụ hoàng tức giận tìm chúng ta tính sổ thì sao, không đáng không đáng.”
Sau Lý Văn Khiêm đến phiên Lão Cửu ném xúc xắc, Lão Cửu ném ra ba, một tay vỗ đùi một tay cầm quân cờ ngọc thạch, lộp bộp lộp bộp đi ba ô, không nhiều không ít, vừa vặn đem quân cờ của mình đi vào nhà.
Tiểu Thập Nhất suy nghĩ một chút, cảm thấy Cửu ca hắn nói có đạo lý, liền không thảo luận đề tài này nữa, chuyên tâm chơi cờ cá ngựa.
Bốn người cứ như vậy chơi một buổi chiều, các hoàng tử đến quan tâm an ủi Lý Văn Khiêm đều nhìn thấy.
Trong khoảng thời gian đó Lý Văn Khiêm từng muốn cáo từ, nói buổi chiều còn có tiết cưỡi ngựa bắn cung, nó không thể đến muộn.
Kết quả bị Lão Cửu và Tiểu Thập Nhất liên thủ ấn xuống: "Ngươi bị thương còn học cưỡi ngựa bắn cung cái gì?”
Lý Văn Khiêm giơ cánh tay bị thương lên, tỏ vẻ: "Chỉ trầy một xíu, không có gì đáng ngại.”
Lão Cửu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Thật vất vả mới có cớ không đi học, sao ngươi lại không biết lợi dụng chứ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT