Bởi vậy Tam hoàng tử vừa đến đã nghe thấy hai người bọn họ giống như dân cờ bạc trên bàn, oán giận Lý Dư: "Sao lại ném không ra sáu? Hoàng tỷ ngươi có được hay không vậy, Văn Khiêm có hai quân cờ về nhà rồi mà tỷ còn chưa có nổi một quân ra khỏi điểm xuất phát.”
Lý Dư liếc bọn họ: "Ngươi giỏi ngươi chơi.”
Lão Cửu không khách khí, hắn cầm lấy xúc xắc bỏ vào lòng bàn tay, sau khi lắc qua lắc lại ném xúc xắc lên bàn, ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm xúc xắc chuyển động, không chớp mắt.
Đáng tiếc vận may của tên này cũng thối như Lý Dư, chỉ ném ra hai.
Tiểu Thập Nhất ở một bên rất sốt ruột: "Các ngươi thật vô dụng, lần sau để ta ném.”
Lý Dư sâu kín nói: "Một trong ba ảo giác lớn của đời người chính là: ta có thể làm được.”
Lý Văn Khiêm nhìn ba người liên thủ, lâm vào trầm mặc.
Có ai còn nhớ hắn mới là người nhỏ tuổi nhất trong bọn họ không?
Không ai chú ý tới Tam hoàng tử đến, Quế Lan thấp giọng nhắc nhở, bốn người trong đình mới cùng nhau quay đầu nhìn người phía trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play