Nghĩ đến tính tình cố chấp của người Lý gia bọn họ, lúc trước thái tử và hắn có chính kiến bất đồng, thà quỳ gối ngoài điện dầm mưa cũng không chịu cúi đầu, lúc này mới bệnh không dậy nổi, rời khỏi nhân thế.
Tài năng và tâm tính của thái tử đều do một tay hắn dạy dỗ, không giống như các hoàng tử khác chỉ biết nhìn sắc mặt hắn, hắn cũng từng vì thái tử có chủ kiến của mình, có thể đảm đương gánh vác mà cảm thấy tự hào. Nhưng sau khi trả cái giá thảm thiết, hắn lại không khỏi hối hận, cảm thấy thái tử nếu có thể giống như Lý Dư biết nhận thua thì tốt biết bao.
Hôm nay biết được Lý Văn Khiêm đặc biệt đến cảm tạ Lý Dư, hoàng đế suy nghĩ: "Đứa nhỏ Văn Khiêm này không chỉ giống phụ thân hắn, tính cách cũng giống, đều là người trọng tình trọng nghĩa.” Vừa nói vừa cầm lấy tấu chương ghi chép lời nói và việc làm của Lý Văn Khiêm mấy ngày gần đây.
Một lát sau, hoài niệm trên mặt hoàng đế dần nhạt đi, hắn cũng không ngẩng đầu lên, phân phó: "Triệu Công bộ Thượng thư Ngụy Cảnh vào cung.”
Sau khi Đông Cung đại hỏa, hệ thống cũng không chủ động lên tiếng nữa.
Mỗi lần đều là Lý Dư gọi nó trước: "Hệ thống?”
Mà mỗi lần hệ thống đều chỉ trả lời cô một câu…
[Nhiệm vụ chủ tuyến đã hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo, khả năng phục hồi nhiệm vụ là 13%, thấp hơn mức tiêu chuẩn, hệ thống tự động tiến vào chế độ ngủ đông.]
Lý Dư đối với việc này thích ứng rất tốt: "Ngủ đông thì ngủ đi, chỉ cần ngươi có thể trả lời ta một câu, cho ta biết ngươi vẫn còn ở đây, ta còn có thể về nhà là được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT