Do đó Quế Lan vừa tiến vào đã thấy Lý Dư ôm mèo miễn cưỡng ghé vào cửa sổ, Văn Thứu đứng ở ngoài cửa sổ, trong tay còn nắm một sợi tóc của Lý Dư, nắng sớm tôn lên hình ảnh như thơ như họa.
Quế Lan thầm nghĩ vẫn nên mời Tiền thái y đến phủ thường trú, đề phòng vạn nhất vẫn hơn.
Quế Lan sau khi hành lễ với hai người liền đem hộp thức ăn đặt lên bàn, lại lấy điểm tâm từ frong hộp thức ăn ra, bày trì xong thì lui ra ngoài.
Lý Dư đứng dậy: "Ăn thôi ăn thôi.”
Văn Thứu thuận thế buông tay, để cho sợi tóc của Lý Dư trượt ra khỏi tay mình.
Hai người cũng không phải lần đầu tiên ngồi ăn cùng nhau, cho dù có chuyện vừa rồi, bầu không khí vẫn hài hòa như cũ, thỉnh thoảng sẽ tán gẫu câu có câu không.
Giống như lúc mới bắt đầu cùng ăn cơm, Lý Dư có hỏi qua Văn Thứu, tại sao hoàng đế lại phái hắn đến bảo vệ mình, hắn lợi hại như vậy, hẳn là nên đi bảo vệ hoàng đế mới đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT