Hoàng đế trước khi gặp Lý Dư đã đuổi hết cung nữ thái giám hầu hạ trong điện, hiện tại những người đó lại quay về trong điện, từng người đứng ở vị trí của mình, mắt nhìn mũi nhìn tâm, thở mạnh cũng không dám.
Thái y xử lý vết thương trên tay cho hoàng đế, xong việc còn bôi thuốc mỡ, Lý Dư ở một bên nhìn, cho đến khi thái y xử lý xong tay của hoàng đế, cô mới nói một câu: "Người đập lên người ta là được, giày vò chính mình làm gì?”
Tốt nhất là đập đầu, có thể đập chết cô là tốt nhất, như vậy cô có thể về nhà rồi.
Hoàng đế vốn dĩ đã bình tĩnh không ít, nghe vậy lại tức giận, đang muốή cho Lý Dư bất hiếu cũng đi làm con thừa tự, kết quả mới đầu, lời mắng chửi đã kẹt trong cổ họng.
Hoàng đế nhíu mày, cố gắng làm cho giọng nói của mình hung dữ hơn: "Khóc cái gì!”
Lý Dư quay mặt đi, nhanh chóng lau nước mắt trên mặt, phủ nhận: “Không khóc, phụ hoàng hoa mắt rồi.”
Hoàng đế thiếu chút nữa bật cười: "Ai cho ngươi lá gan khi quân đó?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT