Thương lượng một lúc, giọng Hiên Vương càng ngày càng nhỏ dần, An Kinh Vũ vì có thể nghe rõ liền bất giác nghiêng người sang phía Hiên Vương, mặt hai người xích lại ngày một gần.
Gần đến một khoảng cách nhất định, An Kinh Vũ nhận ra gì đó, ngước mắt nhìn Hiên Vương, lại nhìn đôi môi vẫn còn nhỏ giọng chuyện của trường phu.
Ý thức được thê đã phát hiện ý đồ của mình, Hiên Vương cũng không nói nữa, không khí trong xe ngựa nhất thời trở nên mập mờ.
An Kinh Vũ dùng giọng nói trầm thấp hỏi hắn: “Để chàng vác cái miệng đầy son môi vào cung có phải không tốt lắm không?”
Hiên Vương ở trước mặt An Kinh Vũ một chút nho nhã ở trên triều cũng không có, không vui nhỏ giọng lầu bầu: "Lau là được mà, có gì kho" chứ.”
Đối mặt với trượng phu mờ mịt đòi hôn mình, An Kinh Vũ cười cười, cúi đầu/trao cho hắn một nụ hôn.
Phu thê Đông Bình Hầu có dụng tâm kín đáo, Lý Văn Khiêm không có ý định tin tưởng bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT