Lý Dư đeo một bộ lọc dày ba ngàn mét mà không biết, còn suy nghĩ lần tới đi học có nên dắt Lý Văn Khiêm đi giao lưu nhiều hơn với Văn Dịch hay không, dù sao thời gian còn dài, hai đứa nhỏ cũng không thể cứ không nóng không lạnh như vậy mãi.
Sau khi hạ quyết tâm, Lý Dư nhắc nhở Văn Tố: "Ra khỏi thành rồi, ngươi cũng đừng Gọi ta là điện hạ, bị người ta nghe thấy không tốt.”
Văn Tố chần chừ: “Vậy ta nên gọi ngài là gì đây?”
Họ quốc không thể dùng, hai chữ An Khánh cũng rất nổi bật, Lý Dư dứt khoát nói: "Gọi ta là A Dư.”
Văn Tổ gật đầu đồng ý, sau đó thích ứng vài lần mới dần quen với cách xưng hô xa lạ này.
Lan ngồi cùng xe nghe thấy Lý Dư thản nhiên nói ra khuê danh của mình, môi mấp máy vài cái, cuối cùng vẫn lựa chọn câm miệng.
Đạo quán ở trên núi, cần đi qua một cầu thang thật dài mới có thể đến sau khi đoàn người xuống xe, Quế Lan hỏi Lý Dư có Muốn ngồi kiệu đi lên hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play