Đã beta
Ngay khi tiếng lòng này vừa vang lên, mọi người trong phòng đều sững sờ trong giây lát.
Âm thanh rầm rầm vang lên liên tục, kèm theo vài tiếng "Ai da" đau đớn, nhưng không ai để ý đến chúng.
'???'
'Lâm Chi Kiều, cậu có sao không??'
'Nhiệt tri thức, vu khống người khác là hành vi vi phạm pháp luật đấy [cười nhẹ.jpg]'
'Đang ăn đường ngon lành, tự nhiên bị đút một miếng [chất thải.jpg], thật không nói nên lời.'
Lâm Chi Kiều tuyệt vọng, lật đi lật lại tin đồn vừa mới mở ra trong đầu, cố gắng tranh đấu lần cuối: 【Hệ thống ơi, tin đồn trong hộp mù mở ra... có thật không?】
888 nghiêm túc mặt: 【Tuyệt đối chính xác, trẻ không lừa già không gạt, nếu có tin giả, đền gấp trăm lần!】
Lâm Chi Kiều: 【...】
Nỗi đau sập nhà, ai hiểu?
Trước đây cậu không hiểu, nhưng bây giờ...
Lâm Chi Kiều ôm ngực, lòng đau đớn.
Cậu hiểu rồi, cậu quá hiểu rồi.
Đau, đau quá, đau đến thấu xương!
Trong phòng tập, ánh mắt gần như của tất cả mọi người đều tập trung vào Lâm Chi Kiều, nhưng cậu đang chìm trong nỗi đau sập nhà nên không hề nhận ra.
Quý Nhiên cau mày thật chặt.
Sợ đồng tính sao? Ai? Anh Dục của cậu ta á?
Không thể nào.
Tuyệt đối không có khả năng!
【 Viên Dục vẫn luôn biết mình là trai thẳng, và điều mà hắn ghét nhất trong đời là đồng tính luyến ái. Việc giả yêu với Quý Nhiên chỉ là để kiếm fame…】
Quý Nhiên không thể chịu nổi nữa, ngắt lời: “Lâm Chi Kiều!”
Lâm Chi Kiều đắm chìm trong nỗi đau sập nhà ngẩng đầu, giọng nói mờ mịt mang theo chút ấp úng: “Làm sao vậy?”
“Nếu cậu đã xong kéo giãn rồi, thì qua đây cùng tôi luyện động tác nhảy!” Quý Nhiên gần như nghiến răng.
Lâm Chi Kiều ngoan ngoãn gật đầu, thu chân lại và bước đến bên cạnh Quý Nhiên.
Tuy nhiên, ngay cả khi đã đến gần, tiếng lòng của cậu vẫn không dừng lại:
【Viên Dục hồi cấp hai, có một bạn nam cùng lớp đã tỏ tình với hắn. Viên Dục đã ghê tởm đến mức ba ngày ba đêm không ăn nổi. Mỗi lần nhìn thấy bạn ấy là tránh đi, còn lên giọng châm chọc rằng người ta bẩn, kéo bè phái cô lập cậu bé đó, đến nỗi cậu bạn kia phải chuyển trường...】
【Mới chỉ là cấp hai thôi, tuổi đó chỉ mười mấy, vẫn còn lờ mờ về đúng sai và tình cảm. Sao đã biết bắt nạt bạn học rồi!!!】
Lâm Chi Kiều cảm thấy thế giới quan của mình sắp tan vỡ, nội tâm không ngừng nổ tung.
【Lần đầu tiên Viên Dục cảm nhận được lợi ích của việc dính líu đến CP là khi anh vừa bước chân vào giới giải trí và quay một MV. Viên Dục cùng một nam diễn viên khác đã vô tình thu hút một nhóm fan CP nhỏ.】
【Nhưng thực ra, hai người chỉ đơn thuần xào CP để quảng bá, không hề thật sự yêu nhau. Ban đầu họ bàn rằng sẽ diễn một thời gian ngắn để thu hút chút sự chú ý rồi dừng lại, nhưng Viên Dục lại không chịu bỏ qua cơ hội, cứ bám lấy người kia không buông.】
【Sau khi nam diễn viên kia đỗ vào trường công rồi rời khỏi giới giải trí, Viên Dục mới chịu dừng. Nhưng trong lòng hắn vẫn ghi hận vì người kia không hợp tác, sau này nhiều lần ngấm ngầm chê bai và dìm đối phương.】
【Năm ngoái khi quay "Đêm Hè", Viên Dục quen biết Quý Nhiên. Ngay từ đầu, Viên Dục đã mang ý định buộc chật CP với Quý Nhiên, liên tục dẫn dắt để khiến Quý Nhiên xiêu lòng và rơi vào bẫy.】
【Chỉ cần Quý Nhiên thật lòng, sẽ không lặp lại chuyện bỏ dở giữa chừng như lần trước.】
【Hóa ra ngay từ đầu đã là tính toán! Con lợn Peppa màu hồng dễ thương mà Quý Nhiên tặng, Viên Dục cảm thấy ghê tởm và đã vứt đi ngay lập tức!!】
【Sau khi hôn phải đánh răng ba lần, sau khi nắm tay phải khử trùng ba lượt, ôm xong nhất định phải tắm ba lần, còn biện minh là do sạch sẽ quá mức...】
“Lâm Chi Kiều!”
Quý Nhiên mặt mày đen sì, "Cậu nhảy sai động tác rồi!"
Lâm Chi Kiều chợt tỉnh lại.
Hả? Nhảy sai à?
Không thể nào, cậu luôn tự tin về khả năng làm nhiều việc cùng lúc của mình…
888 nhẹ giọng nhắc nhở: 【Ký chủ, độ thiện cảm của Quý Nhiên với cậu đã giảm thêm 20 điểm, giờ là -70 rồi.】
Lâm Chi Kiều: 【Có vẻ là mình nhảy sai thật rồi.】
Những người khác không dám nói lời nào.
Dù tin đồn có vẻ hấp dẫn, nhưng họ không thể xác định tin này có thật hay không, nên chỉ nghe như một câu chuyện.
Quý Nhiên rõ ràng là người tức giận nhất.
Nhưng ngoài sự giận dữ, cậu ta còn nhớ đến sự việc "bé gà vàng nhỏ" trước đó và con Peppa hồng mà Lâm Chi Kiều vừa nhắc đến…
Trong thoáng chốc, Quý Nhiên đột nhiên cảm thấy lo lắng.
Bé gà vàng nhỏ ấy là Viên Dục tặng cho cậu ta .
Khi ấy, cả hai đều đang ở trong đoàn làm phim "Đêm Hè". Quý Nhiên hay khó ngủ, một đêm nọ cậu ta đi dạo và tình cờ gặp Viên Dục đang ra ngoài tìm đồ ăn lúc nửa đêm.
Hai người cùng mất ngủ, lén lút rủ nhau đi đến khu trò chơi gần đó để chơi gắp thú nhồi bông.
Viên Dục đã tặng cho Quý Nhiên con gà vàng nhỏ mà hắn gắp được, và Quỷ Nhiên, đáp lễ, đã tặng lại cho hắn một con lợn Peppa màu hồng.
Có lẽ đó chỉ là khoảnh khắc thoáng qua.
Trái tim của thiếu niên lúc ấy bỗng dưng xao xuyến.
Hiện giờ, Quý Nhiên vẫn chăm sóc rất tốt bé gà vàng nhỏ ấy.
Nhưng con lợn Peppa hồng mà cậu tặng cho Viên Dục thì đã mất dấu từ lâu.
Quý Nhiên từng hỏi Viên Dục, con Peppa hồng đã đi đâu.
Khi đó, Viên Dục giải thích rằng anh đã treo nó lên balo, nhưng sau khi chen chúc trên tàu điện ngầm rồi xuống xe, nó đã biến mất.
Khi đó cậu ta cũng không có suy nghĩ nhiều, nhưng hiện tại...…
Quý Nhiên bất giác siết chặt nắm đấm, móng tay được cắt tỉa gọn gàng hằn sâu vào lòng bàn tay mềm mại, để lại vài vết hình trăng lưỡi liềm.
Chuyện về bé gà vàng và Peppa, rõ ràng chỉ có cậu ta và Viên Dục biết, vậy sao Lâm Chi Kiều cũng…
Chẳng lẽ đều là sự thật?
Đúng lúc này, từ phía cửa vang lên tiếng gõ ‘cộc cộc’.
“Tôi không làm phiền các cậu chứ?”
Quý Nhiên theo phản xạ ngẩng đầu lên, và đụng phải ánh mắt cười tươi của Viên Dục.
“Tôi mang một ít trà chiều cho các cậu.” Viên Dục ra hiệu về mấy món đồ trong tay, “Là sữa làm từ đường không calo và không béo, mọi người có thể uống thoải mái.”
Hắn hai tay xách đầy túi trà sữa, sau khi bước vào cửa, thấy Quý Nhiên vẫn đứng yên tại chỗ, bèn dừng lại.
“À… có phải tôi đến không đúng lúc không?” Viên Dục dè dặt hỏi, “Hay là tôi để trà sữa ở đây, các cậu uống sau nhé?”
Quý Nhiên giật mình tỉnh lại, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác áy náy mạnh mẽ cùng chút tội lỗi.
—Cậu ta và Viên Dục ở chung lâu như vậy, Viên Dục là người như thế nào, cậu ta rõ ràng hơn ai hết.
Quý Nhiên mím môi, hai má nóng ran vì xấu hổ.
Sao cậu ta có thể, sao có thể vì mấy câu của " kẻ tiểu nhân" mà nghi ngờ anh Dục như vậy?!
Thấy Viên Dục chuẩn bị rời đi, Quý Nhiên vội vàng mở miệng: “Anh Dục!”
Viên Dục quay đầu, giọng nói dịu dàng: "Sao vậy?'
Vành tai Quý Nhiên đỏ bừng, nghiêng đầu nhỏ giọng không được tự nhiên nói: “Không quấy rầy.”
Viên Dục chớp mắt: “Em nói cái gì? Tôi không nghe rõ.”
Quý Nhiên nghe ra ý cười trong giọng nói của hắn, bĩu môi nói: “Không nghe rõ thì thôi.”
‘Ngọt quá ngọt quá ngọt đến nghẹt thở!’
‘Nếu cặp đôi Quý Nhiên và Viên Dục không thật thì tôi livestream trồng chuối cắn bàn phím!!!’
‘Anh Dục và anh Nhiên tin tưởng nhau thế này, chắc chắn sẽ không bị chia rẽ đâu!’
‘Mấy kẻ gieo rắc tin đồn quái đản, cút ngay!!!’
Lâm Chi Kiều nhìn hai người ‘ngọt ngào’ kia mà trong lòng than thở.
【Nhìn thì ngọt thế, nhưng thực ra là viên kẹo đường bọc độc.】
【Thương thay cho Quý Nhiên nhà ta, chân thành dâng trọn trái tim mà lại bị tên đàn ông tồi tệ kia giẫm đạp tan nát.】
【Tội nghiệp quá, thật sự là quá tội nghiệp!】
Quý Nhiên nghe mà bực mình.
May là anh Dục không nghe được mấy tiếng phiền phức đó.
888 nhắc nhở: 【Ký chủ, độ thiện cảm của Quý Nhiên đã giảm xuống -100.】
Lâm Chi Kiều không hiểu vì sao, lẩm bẩm: 【Nếu điểm thiện cảm âm cũng có thể giúp nạp đầy thanh năng lượng thì tốt biết mấy!】
Sau khi Viên Dục rời đi, trong phòng tập lại quay về với nhịp điệu luyện tập như ban đầu.
Quý Nhiên giữ một gương mặt chịu, Lâm Chi Kiều cũng không tự chuốc lấy phiền, chỉ ôm video vũ đạo mà lặng lẽ tập theo ở bên cạnh.
Liên tục mở được mấy quả dưa, thanh năng lượng của cậu gần như cạn kiệt.
【Quả cuối cùng, để xem có gì thú vị nào… Sao vẫn là Viên Dục vậy?】
【Viên Dục có một tài khoản weibo nhỏ, tên là "Thế giới dơ bẩn và vô lý 40298 này", để ghi lại tâm trạng thường ngày——】
【"Bọn đồng tính là sinh vật ghê tởm nhất trên thế giới, không có gì sánh bằng."
" Lại phải diễn cặp tình nhân nữa rồi, muốn ói quá [nôn mửa.jpg]"
"Nước mắt của cậu ta không có virus chứ, chết tiệt."
"Xin lỗi tôi phải nói thật, fan cp đều là một lũ sinh vật không có não, chỉ cần cho một chút ngọt là đội ơn đội nghĩa, không còn chút tự tôn nào, buồn cười đến chết được."…】
【Trời đất, đây đâu phải ghi lại tâm trạng, rõ ràng là cái thùng rác để xả [beep—] mà!】
【Làm sao trên đời lại có người ghê tởm như vậy! Được tiện nghi còn khoe mẽ! Quả thật là vừa ăn cướp vừa la làng, vừa ngu ngốc vừa độc địa!!!】
【Đồ cặn bã cút ngay cho tôi!!!】
Tác giả có điều muốn nói
Lâm Tiểu Kiều: Mắt bị bẩn rồi, kiếm tiền mà lòng đau như cắt.