Việt Cơ

Chương 47: Tôi là lễ vật?


2 tháng

trướctiếp

 Công tử Kính Lăng đánh giá Vệ Lạc một lát, khoé miệng lần thứ hai hơi nhếch lên, trầm thấp nói: ” Đứa bé này rất được.”
Hắn không ngờ nói ‘Đứa bé này rất được!’
Vèo vèo, hầu như phút chốc, mấy trăm cặp mắt trong đại điện đều chiếu thẳng về phía Vệ Lạc. Mỗi người đều quay qua đánh giá nàng từ trên xuống dưới, đều tỏ rõ mình không hiểu: Tiểu nhi trước mắt này vừa đen vừa gầy, nó có tài cán gì mà được công tử Kính Lăng đánh giá là ‘rất được’?
Thành Hề há hốc mồm, sắc mặt hơi khó coi, rất lâu vẫn chưa phản ứng kịp.
Trong một loạt tiếng thì thầm, công tử Kính Lăng phất phất tay, hơi uể oải, có chút không nhịn được nói rằng: “Đã là người của Mi cơ, có thể lãnh về.”
Hắn vừa nhả ra câu này, Vệ Lạc không kiềm được thở một hơi dài, nãy giờ nàng vẫn đang nín thở.
Vệ Lạc tu tập (học tập+rèn luyện) phương pháp hô hấp đã nửa năm, đối với việc khống chế hơi thở cũng có chút kinh nghiệm, mặc dù một hơi dài này không tự chủ được thoát ra, nhưng âm thanh cực kỳ nhỏ, rất khó nhận thấy.
Nhưng, nàng vừa làm xong động tác này, liền bắt gặp công tử Kính Lăng hơi nghiêng đầu, đôi mắt thẫm như màn đêm đóng khuôn trên mặt nàng. Vệ Lạc vừa phản ứng lại, hắn đã quay đầu đi mất. Thẳng đến một lúc lâu, Vệ Lạc cũng không cách nào khẳng định, đến cùng hắn có nghe được tiếng mình thở dài không nữa.
Bấy giờ, góc áo Vệ Lạc bị kéo kéo, nàng quay đầu nhìn, vừa vặn đối diện với bản mặt đen xì cười đến sung sướng của Thành Hề. Vừa nhìn đến khuôn mặt hớn hở của hắn, trong lòng Vệ Lạc tràn đầy căm tức, nàng hung hăng trừng Thành Hề một cái, đi mau hai bước, theo sau Cao Dật ra ngoài điện.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp