Việt Cơ

Chương 132: Cảnh sắc Dục điện (2)


2 tháng

trướctiếp

 Công tử Kính Lăng chôn mặt trong ngọc nhũ trắng tuyết của nàng, miệng phủ trên một hạt đỏ tươi, dùng răng mà ngậm, nhẹ kéo một cái, vừa làm động tác ấy, Vệ Lạc không còn nhịn được nữa, khóc rưng rức r3n rỉ cầu xin: "Đừng, đừng..."
Cảm giác được thân thể yêu kiều tuyệt vời đang run rẩy dưới thân mình, nơi cổ họng công tử Kính Lăng lại vang một chuỗi cười. Trong tiếng cười, bàn tay nắm bầu ng ực trái siết lại, kéo đỉnh đỏ tươi một bên khác mà x0a nắn.
Tức thì, một cơn đau khẽ kèm theo tê dại ập tới. Vệ Lạc đã không còn nhịn nổi, thân thể trượt xuống, từ cổ họng phát ra một tiếng r3n rỉ vô lực.
Cảm giác thân thể nàng nháy mắt đã nhũn như hóa thành một vũng xu@n thủy, hô hấp của công tử Kính Lăng gấp gáp thêm mấy phần. Hắn dùng đầu lưỡi khơi gảy đỉnh đỏ tươi trên thỏ ngọc trắng tuyết, m út vào, li3m cắn, tay trái cũng tăng thêm một phần lực, không ngừng x0a nắn.
Do bó người trong thời gian dài, bầu ng ực của Vệ Lạc cũng không lớn lắm, vậy nhưng đỉnh đồi lại dựng đứng cao vút, vô cùng dễ thương, quả thực khiến hắn yêu thích không buông tay.
Sau khi li3m ngực phải trắng tuyết đến ướt đẫm, hắn quay đầu, chôn mặt vào ngọc nhũ còn lại. Vệ Lạc vẫn cắn môi, cố gắng lơ đi từng trận tê dại vô lực trên người truyền đến, ra sức ngẩng đầu nhìn hắn.
Hắn đang vùi đầu trước ngực mình, bú m út liên thanh, gương mặt tuấn mỹ giăng đầy tình d*c.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp