Việt Cơ

Chương 109: Hỡi ơi! Người đẹp ta đâu? Mưa chiều mây sớm, ai hầu biết ai?(*)


2 tháng

trướctiếp

 (*)mỹ nhân hề mỹ nhân, vi mộ vũ hề vi triêu vân?(美人兮美人, 为暮雨兮为朝云?): trích từ bài Hữu sở tư – Nhớ nhung của Lư Đồng, thi nhân nổi tiếng đời Đường (795-835), bản dịch của Tản Đà
Vệ Lạc thấy một đôi dần dần tới gần, trong lòng chẳng hiểu sao lại dâng lên một tia hâm mộ, sau đó nàng cũng không rõ phải làm sao, lại quay đầu nhìn công tử Kính Lăng.
Đối diện sống mũi cao ngất dưới đấu lạp của hắn, Vệ Lạc liền rùng mình một cái, nghĩ ngợi: Mình nhìn hắn làm gì? Vệ Lạc, mi không thể nhìn hắn!
Công tử Kính Lăng hai tay ôm ngực, lẳng lặng xem xét một hồi, đột nhiên quay đầu nói với Vệ Lạc: “Tiểu nhi, cảnh tượng này ngươi đã ước ao bấy lâu, nay bắt gặp thì thấy thế nào?”
Vệ Lạc chấp chới hàng mi dài, giương mắt lầm bầm: “Tôi không có ao ước gì hết.”
Công tử Kính Lăng không để ý tới nàng vô lực khiếu nại, lại hỏi: “Ở đất Việt có tập tục này không? Sao tiểu nhi lại vui vẻ đến thế? Quân tử rất nhiều, tiểu nhi có từng vừa ý ai?”
Trái tim nhỏ bé của Vệ Lạc đột nhiên nhảy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp