Gương mặt Sở Mộ tái nhợt, cậu khựng lại, trong lòng vọt lên một cơn rùng mình lạnh lẽo.
Cậu quay đầu nhìn Tần Trầm, lông mi khẽ rung: “Tôi, tôi đoán.”
Nụ cười của Tần Trầm lạnh tanh, khiến người ta khó mà đoán được, hắn đặt chiếc nhẫn kia vào hộp thuỷ tinh, im lặng thật lâu.
Sở Mộ chịu đựng sự giày vò, cậu cảm giác đã nửa thế kỷ trôi qua thì Tần Trầm mới ngước mắt lên và nói: “Vậy cậu đoán rất chuẩn.”
Bóng tối che khuất nửa gương mặt hắn, nhưng thông qua ánh sáng tờ mờ tối đó, Sở Mộ dường như có thể nhìn thấy rõ cặp mắt sắc bén đáng sợ kia.
Nó tựa như thú hoang đang nhìn chằm chằm con mồi mà mình đã thèm nhỏ dãi từ lâu.
Sở Mộ căng thẳng mím môi, cậu cầm rìu lên, quyết định xuống tầng để hoàn thành nhiệm vụ của mình: “Tôi phải đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT