Hơn nữa buổi sáng mùng một, toàn thôn đều sẽ đi chúc tết. Nếu bọn họ không đi, bị nhóm Lưu thị truyền ra ngoài thì nhân duyên bọn họ tích lũy thời gian dài cứ như vậy mà rơi xuống đáy mất.
Đương nhiên, nếu như bọn họ dám mượn cơ hội bới móc, vậy cũng đừng trách họ trở mặt.
Sau khi hai người về đến nhà, dập lửa rồi tiến vào không gian, sau đó Chu Oánh dùng máy chiên xào làm hai nồi gia vị lẩu, cuối cùng chia thành các miếng nhỏ, rồi trộn vào một hũ lớn nước chấm.
Cuối cùng lại chuẩn bị một trăm cân bún và năm mươi cân thịt bò khô cay, từng này chắc đã đủ cho Chu đại ca ăn.
Sau khi bận rộn xong, Chu Oánh mới nhớ tới chuyện dao găm, chờ Cố Thừa Duệ trở về đưa cho hắn một cái rồi nói: "Đây là Chu đại ca tặng, mỗi người một cái, dao này để chàng cầm lấy phòng thân."
Cố Thừa Duệ mở ra nhìn thoáng qua nói: "Thật đúng là đồ tốt, còn tốt hơn cả dao mổ."
"Nhưng nàng cất đi, ta vẫn quen dùng dao mổ hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT