"Tiểu tử thối này đang nói cái gì vậy, những lựa chọn khác đều khá tốt đặc biệt là Tử San, cứ nhìn Hồ Xuân có năng lực như thế nào là biết." Trưởng tộc tức giận trừng mắt nhìn hắn ta.
"Quả thực muốn biết một người ra sao không chỉ dựa vào mắt nhìn mà ngay cả môi trường bên ngoài cũng rất quan trọng. Nếu lúc đó nhà họ Cố không xảy ra chuyện gì thì cuộc sống của họ đã rất thịnh vượng. Chỉ có thể nói rằng gặp phải thứ đểu cáng rồi." Cố Thừa Tự nói.
"Cái gì mà gặp phải thứ đểu cáng? Nói trắng ra là thứ ham phú phụ bần mà thôi. Cần làm gì thì đi làm cái đó đi, ta còn phải ra đồng chăm sóc khoai lang của mình." Sau khi trưởng tộc nói xong nói xong liền quay người đi ra đồng.
Tuy nhiên sau khi đến cánh đồng ông ta lại không có tâm trạng làm việc chút nào nên ngồi dưới đất mà nhìn hoa màu trên cánh đồng từ xa.
"Đại bá, ngài đang làm gì ở đây? Ngài có sao không?" Từ xa, Cố Thừa Hỷ nhìn thấy ông ta ngồi trên mặt đất đã lập tức chạy tới hỏi thăm.
"Không sao, có tuổi rồi nên ta cũng dễ bị mệt mỏi, sức khoẻ không so được với ngươi." Trưởng tộc lúc này mới hỏi: "Sao hôm nay ngươi không vào trấn mà lại chạy đến ruộng."
"Không phải Tôn trưởng quỹ nói sau vụ thu hoạch lúa mì sẽ mở cửa sao? Gia đình ta nhân cơ hội này trồng thêm ớt và thì là, hiện giờ ta phải qua xem đã đến lúc tưới nước chưa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT