Vừa mới đến phòng giam, Dương Thế Thành liền cảm thấy rùng mình vì không khí lạnh lẽo ở bên trong. Đồng thời, trong lòng ông ta cảm thấy mừng thầm vì bản thân đã chuẩn bị ít áo bông và chăn cho các nàng, nếu không thì hai người có thể ra được ngoài hay không cũng là một vấn đề."
Đi đến chỗ cửa phòng giam của các nàng, nhìn qua lan can thấy dáng vẻ run rẩy dưới chiếc chăn ở trên giường của các nàng, trong lúc nhất thời, ánh mắt của ông ta tối sầm lại, nói: "Mẫu thân, nhi tử đến thăm người đây."
Hai cô cháu nghe thấy tiếng của ông ấy, lập tức nghiêng đầu ra nhìn xem, sau khi xác định là ông ấy, Thôi thị lập tức đỡ lão Thôi thị đi đến, vui mừng nói: "Lão gia, rốt cuộc người cũng đến đón chúng ta."
"Tạm thời các ngươi còn chưa được ra, ta đi đến đây để đưa cho hai người ít áo bông và chăn thôi." Dương Thế Thành chỉ về phía sau, quản ngục kiểm tra hai bọc quần áo lớn.
"Thế là sao? Không phải chúng ta đã nói rõ ràng rồi sao?" Lão Thôi thị nắm lấy thanh sắt giam, lo lắng hỏi.
"Đúng vậy. Lão gia, Thôi gia đã bị tịch thu toàn bộ tài sản rồi." Thôi thị nói phụ họa.
"Chuyện này phải xem quyết định của Hoàng thượng, ta cũng đang bị tạm đình chỉ chức vụ." Dương Thế Thành lắc đầu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT