Nhà của Trương gia là căn nhà gỗ kiểu cũ, tuy rằng không thể so được với căn nhà ba bốn khu như ở Đô Thành nhưng vẫn tốt hơn rất nhiều căn nhà mà bọn họ đã ở nông gia lúc trước.
Phó phu nhân vừa bước vào trong vừa hỏi Phó Yến Đình: "Căn nhà này thật sự là bằng hữu của con tặng cho con sao?"
Phó Yến Đình đi về phía trước duỗi tay sờ lên những vệt bụi trên bàn, nghiêm trang nói: "Không sai, bằng hữu của con đã rời khỏi nơi này rất nhiều năm rồi, căn nhà này vẫn luôn không có người trở về ở cho nên hắn mới giao căn nhà cho con."
Phó phu nhân mỉm cười nói: "Tên tiểu tử này, không ngờ tới lúc quan trọng như vậy mà con cũng có tác dụng đấy, nếu không ta và cha con phải đi đâu để tìm được căn nhà tốt như thế này đây."
Phó Yến Đình vỗ bụi trên tay xuống, chậm rãi đi vào trong phòng: "Dù sao cũng chỉ là một nơi đặt chân thôi mà, chúng ta cứ ở tạm đây trước, chờ khi nào đến Mạc Bắc sẽ lại xây một căn nhà lớn hơn mới hơn."
Phó phu nhân kéo tay Chử Trần Âm, híp mắt mỉm cười nói: "Con nhìn xem, hiện tại tên tiểu tử thối còn biết mạnh miệng như vậy."
Chử Trần Âm cũng cười theo, sau đó khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Phó Yến Đình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play