Chử Trần Âm giơ tay ôm mặt, nàng cũng không cảm thấy có gì to tát lắm, với nàng mà nói vết thương này cũng chỉ giống như vết móng tay xẹt qua mà thôi, không có chuyện gì cả: "Mẫu thân, người yên tâm, vừa rồi Yến Đình vẫn luôn bảo vệ con, con không sao đâu."
Phó phu nhân nắm tay nàng cẩn thận xem xét, thấy nàng thật sự không sao mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bà ấy lại đánh lên cánh tay của Phó Yến Đình mắng: "Lão đại, ta nói cho con biết nếu như con lại không biết nặng nhẹ như vậy một lần nữa thì cẩn thận ta đánh gãy chân của con!"
"Vâng mẫu thân, con biết rồi." Phó Yến Đình mỉm cười đáp lại, tuy rằng vừa rồi Phó phu nhân đã đánh hắn hai cái rất mạnh nhưng đối với một người mình đầy cơ bắp như hắn thì chẳng qua cũng chỉ như lá chuối đập vào tảng đá mà thôi, không đau không ngứa.
Phó phu nhân thấy hắn hứa hẹn như vậy nên cũng không lại ra tay nữa, bà ấy lôi kéo Chử Trần Âm quan tâm hỏi: "Vừa rồi đã dọa con sợ phải không, lại đây, cùng mẫu thân vào trong xe ngựa ngồi, mẫu thân bảo nương của Thanh Nhi nấu cho con nấu một ít canh uống cho đỡ sợ."
Chử Trần Âm bị bà ấy kéo đi, nàng thật sự không thể lay chuyển được ý tốt của bà ấy nên cũng cùng đi theo lên xe ngựa.
Các nàng vừa mới lên xe ngựa thì Phó Hưng Thành và Phó Giang Hoằng đã cưỡi ngựa từ đằng xa đi tới.
"Cha! Có tin tức!" Phó Giang Hoằng lôi kéo ngựa gọi Phó Hầu gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play