Phó Hưng Thành nhanh chân bước tới nói: ''Đúng đấy ạ, chúng ta có nên đến phương Nam không, nghe nói phương Nam toàn là đất lành, chắc hẳn là tốt hơn nhiều so với Mạc Bắc này. ''
Phó hầu gia nghe thế thì do dự.
Chử Trần Âm kiên quyết từ chối: ''Cha mẹ, nơi này của chúng ta bây giờ đã có nguồn nước và đất đai rồi, không cần di chuyện đi đâu nữa, tuy là phương Nam tốt, nhưng lũ lụt vừa mới qua đi, khó đảm bảo là sau này có còn xảy ra lũ lụt nữa hay không. ''
Phó hầu gia nghe xong thì cảm thấy rất đúng: ''Trước hết thì chúng ta tạm thời đừng di chuyển gì hết, đợi sau này xem thế nào. ''
Những người khác nghĩ tới nghĩ lui, cũng cảm thấy Chử Trần Âm nói đúng, đồng loạt tán thành.
Mặc dù sau nửa tháng thì cơn lũ đã ngừng lại, thoáng cái lại đến nạn rét, cơn rét này một khi kéo tới thì dài tới tận ba năm, sau ba năm, sông băng tan ra, có đến bốn năm đợt nước lên, trong bốn năm ngắn ngủi này sẽ có vô số lần nạn lụt lớn nhỏ xen kẻ.
Mặc dù họ ở phương Bắc hơi khô hạn một chút, nhưng chỉ cần nguồn nước của không gian không bị gián đoạn thì họ sẽ không bị thiếu nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play