Sắc Đẹp Mê Người - Nãi Trà Gia Quả

Chương 4: Hiểu Biết


2 tháng

trướctiếp

 
Khi Ôn Tử Hề tỉnh giấc, đầu óc còn mơ hồ.

Tuy rằng cô nằm ngủ trên giường, nhưng mà cô có cái thói quen xấu, đó là lúc ngủ dậy phải mất mấy phút mới tỉnh táo hẳn.

Cô ngồi một lúc lâu trên giường, Cố Thời Sâm tiến vào lúc nào cô cũng không hề phát hiện.

Mái tóc có hơi rối loạn, sắc mặt mông lung, mơ màng, còn mang theo chút buồn ngủ.

Người đàn ông càng tiến lại gần, tầm nhìn của Ôn Tử Hề càng rõ, nhìn rõ đến cả cúc áo sơ mi bên trong áo vest.

Đỉnh đầu bị xoa nhẹ nhàng, Ôn Tử Hề bất tri bất giác chớp chớp mắt. Cô không dám ngẩng đầu, buồn bực chạy vào phòng tắm to rộng bên cạnh.

Đứng ngắm mình trước gương,đôi mắt của Ôn Tử Hề hồng hồng, nếu vén tóc mai ra sau tai, không khó để phát hiện ra cả vành tai của cô cũng đỏ bừng.

Cô dùng nước ấm rửa mặt, không cảm nhận được độ ấm, mà ngược lại, cảm thấy mặt mình còn nóng hơn cả nước ấm.

Hiện tại Ôn Tử Hề mới nhận ra, như có như không mới là sự quyến rũ trí mạng.

Chờ tới khi cô vệ sinh cá nhân xong xuôi, bước ra ngoài đã thấy có vài người ngồi trong văn phòng. Ngoại trừ Cố Thời Sâm và Hàn Lương những người còn lại cô đều không quen biết.

“Phu nhân, đây là luật sư Trương và luật sư Dương.” Hàn Lương giới thiệu hai người cho cô.

Ôn Tử Hề hơi nhíu mày. Thực ra, cô muốn với trợ lý Hàn rằng cái xưng hô “phu nhân” này khiến cô cảm thấy mình già rồi.

Sau khi chào hỏi, cô mới biết hai vị này đều do Cố Thời Sâm sắp xếp.

Trên bàn đặt [ Bản thỏa thuận kết hôn ], một chồng thật dày, khiến Ôn Tử Hề không hề có ý định muốn đọc một trang nào

Cô không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp lật tới trang cuối cùng, ”Tôi có thể trực tiếp ký tên không?”

Những người ở đây không ai dám đáp lời, cô nhìn Cố Thời Sâm ngồi cạnh mình, ánh mắt nghiêm túc.

“Có thể đọc trước.”

Từ trước đến nay, từng câu mà Cố Thời Sâm thốt ra đều ít chữ đến đáng thương. Ôn Tử Hề nở nụ cười tươi rói, nhìn anh hỏi, ”Tôi không muốn đọc thì phải làm sao bây giờ?”

Cô nhìn Hàn Lương,”Đưa bút cho tôi.”

Hàn Lương nhìn gương mặt không thể đoán ra vui buồn của Cố Thời Sâm, kiên nhẫn khuyên nhủ: ”Phu nhân, bản thỏa thuận này đề cập đến rất nhiều vấn đề, ngài nên đọc sơ qua một lượt trước khi ký.”

Tuy rằng hắn không biết cái bản thỏa thuận này khi nào mới thực hiện xong, chỉ cần nhìn độ dày của nó là biết chắc chắc không ít nội dung.

Ôn Tử Hề chớp chớp mắt, cực kỳ nghiêm túc: “Tôi cảm thấy điều anh nói rất đúng!” Nhưng ngay sau đó, cô cười cười, nói: ”Đưa bút cho tôi đi!”

Hàn Lương cảm thấy khẳng định bà chủ nhà mình có tham gia lớp học lật mặt.

Nhận được bút, Ôn Tử Hề lập tức xoạt xoạt ký xong, cô liếc mắt nhìn Cố Thời Sâm một cái.

“Lần sau đưa bản thỏa thuận thì làm mỏng mỏng một chút”.

Cố Thời Sâm: “Em nên nhìn qua một lần.”

Ôn Tử Hề không thèm để ý.

Sau một lúc lâu, anh lại nói, “Không có lần sau”.

“Đó là do tôi cực tin tưởng anh”, Ôn Tử Hề cười cong mắt, ”Dù sao thì tôi một không tiền, hai không thế, anh có thể lấy thứ gì từ tôi? Sắc đẹp hử?”

Cố Thời Sâm không đáp lời.

“Oh, hỏi lại một câu nữa: sau khi kết hôn, tôi có thể ngủ cùng anh không?”

Khuỷu tay của cô chống trên bàn trà, bàn tay nâng má, môi đỏ hé mở, lúc nói chuyện mang theo ý cười, tư thái có hơi ngả ngớn, lời nói càng bạo dạn không có giới hạn.

Hai vị luật sư ngồi đối diện tuổi tác đều không còn nhỏ nữa, trên mặt có chút xấu hổ, cả Hàn Lương cũng đỏ mặt.

Ôn Tử Hề làm bộ làm tịch mà ngồi thẳng người, vuốt vuốt mái tóc dài của mình rồi vén ra sau tai.

“Thực ra, tôi cũng rất ngoan ngoãn, rất thục nữ, đúng không?”

Hàn Lương cảm thấy có lẽ mắt mình đui mù nên mới cảm thấy người phụ nữ ăn mặc se.xy ở hội sở tối qua là Ôn Tử Hề.

Cố Thời Sâm ngồi rất thẳng lưng, giọng điệu lạnh lùng pha chút nghiêm túc: “Ừ.”

Hàn lương cảm thấy hắn thật sự mù rồi, rất có thể kèm combo điếc.

*****

Tuy rằng buồi chiều ở chung cũng tính là hòa hợp với nhau, nhưng Ôn Tử Hề không định ở lâu.

Lúc gần đi, vừa khéo tới giờ cơm. Hàn Lương đi theo sau Cố Thời Sâm, hai người đứng ở trước cửa nhìn theo bóng dáng Ôn Tử Hề  rời đi.

Ôn Tử Hề tự gọi xe, trên đường cái phương tiện qua lại thưa thớt, xe của cô rất nhanh đã bi bao phủ trong dòng xe cộ.

Cố Thời Sâm đứng một hồi lâu, bộ dạng không nói một lời làm Hàn Lương cảm thấy có luồng sinh khí rất nặng đang dần lan tràn.

Hắn đột nhiên xoay người rời đi, nện từng bước chân kiên định mà trở về công ty.

*****

Thời điểm Ôn Tử Hề về tới chung cư mình ở thì cô vẫn còn đang suy nghĩ về những chuyện xảy ra trong hai ngày gần đây.

Có quá nhiều, quá nhiều chuyện khiến cô cảm thấy hoảng hốt, giống như bản thân đã từng trải qua.

Cô đã luôn nỗ lực phấn đấu trong hai năm để được vào tạp chí xã, nhưng bởi vì Ôn Tử Di gây khó dễ nên cô biến thành nhân viên thất nghiệp.

Mà Ôn Hải cũng kẻ giả nhân giả nghĩa, miệng treo lí do “tìm rể hiền” vì cô để buộc cô trở về kết hôn.

Thất nghiệp dùng rượu mua say, thế mà lại kéo bản thân mình vào.

Ôn Tử Hề bực bội, cảm thấy trong lòng thật sự hoảng loạn, cô móc di động trong túi ra, gọi cho đối tượng kết hôn Cố Thời Sâm.

Đã 9 rưỡi tối rồi, nhưng cô cảm thấy nhất định Cố Thời Sâm chưa ngủ.

Điện thoại được kết nối, mà đợi cả nửa ngày cũng chưa thấy đối phương bên kia nói chuyện, Ôn Tử Hề càng tức giận.

Quả nhiên không nên tin vào đám đàn ông.

“Cố Thời Sâm, chúng ta có thể ly hôn không?”

“Tút..Tút...” Điện thoại đã bị ngắt.

Trong phòng ngủ là một chuỗi im ắng, Ôn Tử Hề bị dập máy không cảm thấy giận dữ, ngược lại có chút buồn cười.

Người đàn ông Cố Thời Sâm này sẽ không thực sự ham mê sắc đẹp của cô chứ? Nhưng ngẫm lại, có thể ngủ với anh ta thì cũng không tồi chút nào nha, còn khá kích thích nữa.

*****

Đình Thịnh Loan nằm ở con phố phồn hoa nhất. Ở nơi này, mỗi khi màn đêm buông xuống, khắp ngóc ngách đều lên đèn rực rỡ, nhưng khi đến đêm khuya thì lại yên tĩnh khác thường.

Đây chính là nơi ở của Cố Thời Sâm. Nhìn qua, khu biệt thự mang hơi hướng cổ đại, xung quanh cũng có rất ít thiết bị công nghệ cao.

Bởi vì hệ thống an ninh ở đây là rất hoàn mỹ, cho nên bên ngoài có rất ít bảo vệ đi tuần tra.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp