"Đừng nghĩ bậy."
Hoắc Mạt dùng mu bàn tay sạch sẽ gõ vào trán con thỏ nhỏ một cái khiến cậu vô thức ngã đầu vừa nheo lại đôi mắt. Đợi một hồi nó lại mở ra tròn xoe nhìn hắn, hắn mới nói tiếp: "Tôi muốn thì tôi nghỉ, chẳng phải vì ai hay tại ai."
"Nếu không phải không thể mang em bên cạnh suốt ngày, có lẽ đến đi làm tôi cũng muốn mang em theo."
Bạch Kỷ bị hắn nói đến ngượng ngùng, dù trong lòng vui vui.
Nhưng cậu cũng không có thuận theo tâm ý của con sói. Không phải cậu không muốn ở bên cạnh hắn, nhưng thứ nhất là do cậu không muốn bỏ lở công việc kia, thứ hai cậu cảm thấy cứ bám dính lấy nhau suốt như vậy sẽ đâm ra nhàn chán, kiểu như nhìn nhiều cũng sẽ ngán ấy. Cậu thì không sợ đâu, cậu chỉ sợ người đàn ông chán.
Cậu cũng không muốn sống dựa vào hắn. Cậu có thể đi làm kiếm tiền. Không phải người ta nói, có một chút xa cách mới càng mặn nồng đi. Mặc dù hai cha cậu vẫn luôn dính nhau như sam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT