"Ăn xong rồi ngoan ngoãn đi làm, không cho chạy loạn."
Hắn lại gắp cho cậu một cái bánh xếp vừa nghiêm giọng dặn dò. Nhưng nói xong lại cảm thấy thái độ của mình quá cứng rắn mà nói thêm: "Muốn đi đâu cũng phải nói với tôi một tiếng trước. Tôi đưa em đi hoặc để lái xe đưa."
Cái độ mù đường của Bạch Kỷ ở trong mấy ngày hắn theo dõi cậu hắn đã hiểu rõ nhất thanh nhị sở rồi. Hắn không muốn giống như hôm qua cũng không nghĩ để cậu tự đem mình lạc mất đâu. Hắn không định gò ép cậu nhưng sẽ không muốn cho cậu chạy, cho nên ở bên trong cứng rắn hắn không thể không mềm mỏng khi đối đãi với cậu.
Bạch Kỷ làm người đơn giản không hiểu hết được tâm tư sâu nặng của hắn, nhưng cậu vẫn biết thuận theo nếu nó ở trong giới hạn cậu có thể chấp nhận được. Yêu cầu của hắn lại không quá đáng nên cậu ngay lập tức đã theo bản năng muốn đồng ý.
Nhưng bởi vì miệng còn đang bận nhai cho nên con thỏ nhỏ chỉ có thể giương đôi mắt long lanh lên ngoan ngoãn gật đầu với hắn. Hành động này khiến hai cái tai của cậu động động, chọc cho người đàn ông ngứa tay ngứa lòng đi nhéo một cái. Nhưng còn chưa sờ được thì nó đã bị chủ nhân ngây ngô vô thức khẽ quơ đầu quất vào tay hắn mấy cái, giống như làm nũng, lại quấy cho tim hắn mềm luôn.
"Ăn từ từ thôi, cẩn thận nghẹn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT