Chiến Tuân Dạ ở lại trong thành Lai Châu bầu bạn với Khương Uyển Ninh mấy ngày.
Khi trở về đại doanh, hắn vẫn còn lưu luyến không nỡ rời đi.
Hắn thật sự sợ rằng sau khi hắn rời đi, Khương Uyển Ninh sẽ đột nhiên biến mất mà không ai hay biết.
Khương Uyển Ninh chống cằm ngồi bên cửa sổ đọc một quyển sách, từ từ nói: “Ngươi không phải đã để lại người ở lại sao? Vẫn chưa yên tâm à? Lục Điện hạ đã cử người đến thúc giục ngươi trở về rồi, cứ chần chừ mãi thì sẽ càng trễ hơn."
Chiến Tuân Dạ nghe vậy siết chặt nắm đấm, có chút căm hận nói: "Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao có những vị vua triều trước, thà chìm đắm trong hậu cung, không muốn lên triều sớm..."
Khương Uyển Ninh nghe vậy đặt sách xuống, quay đầu nhìn hắn: "Ngươi tự coi mình là hoàng đế? Xem ta là phi tử? Được thôi Định Quốc Công, vậy sau này ngươi chẳng phải sẽ có rất nhiều phụ nữ?"
Chiến Tuân Dạ ban đầu còn chưa nghĩ đến điều này, chỉ là cảm thán tâm trạng không muốn rời đi, không ngờ Khương Uyển Ninh lại nghĩ đến điều đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT