Nhật ký sống lại của trùng đực bản địa

Chương 2.3


2 tháng


Lúc này, bình luận trong livestream lại nhảy lên:

[ Hùng chủ của trung tướng Gray? Là nhị điện hạ sao? Ui hùng chủ trong mơ ơi! ]

[ Biết ngay mà, trùng cái mà lệch sóng phát là hùng chủ cho ra bã ngay! ]

[ Tiếc nhỉ, ông đây cũng ngứa mắt hùng chủ nhà mình lắm rồi, đang muốn xử gã mà rén vụ tinh thần lực quá. Thôi nhịn vậy. ]

[ Thôi cố lên nha trung tướng, nhị điện hạ dịu dàng vậy chắc không khiến hắn bị nhiễu loạn tinh thần lực quá lâu đâu. Để lâu hại lắm đó. ]

[ Cầu phúc cho trung tướng. ]

Lục Xuyên không chú ý đến livestream, hắn bước đến trước mặt Gray nói:

“Gray, thả hoàng huynh và các trùng đực khác ra, anh sẽ không làm em đau. Chúng ta sẽ tìm cách khác để trùng cái bình đẳng với trùng đực, nhé?”

Gray đang gục đầu trên vai Lục Xuyên, nghe vậy thì phụt cười. Hắn ôm bụng cười nắc nẻ, quên cả giả vờ rằng mình đang bị tổn thương tinh thần lực.

“Hùng chủ của tôi… haha… hùng chủ thân ái, ngài thật đáng yêu!”

Những quân thư xung quanh cũng đồng loạt cười vang lên, một quân thư lên tiếng:

“Trung tướng, ngài đừng diễn sâu nữa đi! Ngài diễn dở tệ luôn!”

“Mày im đi, không thấy nhị điện hạ đang đau lòng trung tướng hả? Haha đáng yêu quá đi mất!”

Lục Xuyên kinh ngạc đánh giá Gray, quả nhiên hắn không có dấu vết gì là bị tổn thương tinh thần lực. Gray mỉm cười vỗ mặt Lục Xuyên, khuôn mặt thanh tú của hắn lộ ra nụ cười ngoan ngoãn như ngày thường, thế nhưng những lời hắn nói ra lại khiến trùng không rét mà run.

“Hùng chủ đừng lo, tinh thần lực của ngài vẫn mạnh mẽ như trước, tôi có thể cảm nhận được nó đang cố gắng tấn công lãnh hải tinh thần của tôi. Nhưng may mắn, nhờ ngài mà trùng cái chúng tôi có thể thoát khỏi sự kiểm soát của hùng chủ.”

“Gray, ý em là sao?”

Phó quan của Gray điều khiển máy truyền tin, phóng ra hình chiếu lập thể trên không trung.

Giữa không trung hiện lên một lăng mộ đầy những vết tích cổ xưa của trùng thần, một viên đá màu đỏ rực rỡ đã được đặt trên quyền trượng ở chính giữa căn phòng, tỏa ra ánh hào quang lấp lánh.

“Căn nguyên tinh thạch?” Ren mở to mắt, Lục Xuyên có thể nhìn thấy sự tuyệt vọng trong ánh mắt hắn.

“Đúng vậy.” Gray đáp. “Có một điều mà lũ trùng ngu muội các ngươi không biết, đó chính là trùng thần vốn là trùng cái mà không phải trùng đực. Căn nguyên tinh thạch vốn là thứ để khắc chế tinh thần lực của trùng đực, bảo vệ lãnh hải tinh thần của trùng cái. Trùng thần sẽ ban phước lành cho trùng cái chúng ta.”

Gray quay sang nhìn Lục Xuyên, cúi đầu với hắn:

“Hùng chủ, cảm ơn ngài trước khi đến đây đã đặt căn nguyên tinh thạch lên quyền trượng của trùng thần. Chỉ trùng đực có huyết thống cao quý nhất, trực hệ của hùng đế mới có quyền năng chạm vào căn nguyên tinh thạch, phát động sức mạnh của nó.”

Trong lòng Lục Xuyên hoảng loạn vô cùng, đây vốn không phải điều mà Gray đã nói với hắn.

“Gray, em lừa tôi?” Lục Xuyên không thể tin được mà thốt lên. “Em nói căn nguyên tinh thạch có thể giúp trùng cái kéo dài tuổi thọ mà không cần trùng đực! Trùng cái sẽ nhờ vậy mà không cần kết hôn với trùng đực không yêu họ!”

“Đúng vậy, hùng chủ của tôi. Đây là điều tuyệt vời thứ hai mà căn nguyên tinh thạch mang lại. Năng lượng nguyên thuỷ do căn nguyên tinh thạch toả ra có thể xoa dịu lãnh hải tinh thần của trùng cái, tăng tuổi thọ cho trùng cái mà không cần trùng đực!”

Lục Xuyên có dự cảm vô cùng bất an. Hắn đã sống đủ lâu ở trùng tộc để biết, nếu không dựa vào sự ảnh hưởng của tinh thần lực thì trùng đực sẽ không còn một chút tự vệ nào trước mặt trùng cái, giống như dê vào miệng cọp vậy. Trùng cái sẽ nuôi dưỡng, cung phụng đám trùng đực yếu đuối không có sức kháng cự ư? Không thể nào! 

Hiếu chiến, áp bức, chinh phục mới là bản năng của trùng cái! Trùng đực sẽ trở thành nô lệ tình dục và công cụ sinh sản, không hơn không kém.

“Đây là sự tàn vong của đế quốc.” Ren lạnh lùng nhìn Lục Xuyên, khàn giọng nói. “Tất cả là do ngươi chính tay gây ra, Lục Xuyên.”

“Hoàng huynh… em… không biết… xin lỗi… xin lỗi…”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play