Sáng sớm hôm sau Tống Thừa còn đang chôn gương mặt ngủ đến hồng hào mơ màng vào trong lồng ngực người đàn ông, tiếng chuông điện thoại dồn dập của Trần Tông Nghĩa vang lên.
Cậu hừ khẽ một tiếng trở người rời xa cái ôm ấm áp của người đàn ông, cái đầu lông xù còn đang ở trong chăn chỉ duỗi ra bàn tay thon dài trắng nõn đủ để nắm lấy điện thoại rung không ngừng trên tủ đầu giường.
Bàn tay kia vừa duỗi ra được một giây bị một bàn tay như sứ xương nắm trở về, mang theo tư thế không thể chối từ.

Sứ xương (sứ trắng mịn làm từ hỗn hợp đất sét và tro xương).
Ổ chăn vì động tác của người kia mà phập phồng lên xuống, một tiếng kêu khẽ mang theo khàn khàn mông lung buồn ngủ và âm mũi mềm mại, Tống Thừa hoàn toàn tỉnh táo.
Trịnh Nghiêm Tự ôm chặt thắt lưng mảnh khảnh khỏe mạnh của cậu, hàm ý không rõ vuốt ve làn da non mềm của thanh niên.
Tống Thừa ngơ ngác một lát mới mềm giọng nói: "Anh làm gì---ui!"
Sau gáy hơi lạnh--đau, người đàn ông cắn xuống một miếng thịt mềm mại thưởng thức, hơi thở ồ ồ ấm nóng vang lên bên tai.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play