Lương Kiệt cách thứ đó gần nhất, cho nên nhìn rõ hơn tất cả mọi người.
Da mặt vốn dĩ trắng nõn sinh đẹp của Tiểu Lang lúc này đây ngũ quan méo mó, vị trí chúng nó sai lệch lẫn lộn da mặt biến dạng đang run rẩy kịch liệt, cái thứ chi chít dưới mặt ấy đang muốn vùng vẫy thoát ra.
Thân thể mảnh khảnh thon thả của ả đùn cao lên, cả người giống như bong bóng bay bị nổ tung, trong khoảng khắc gáy nứt toác, hắn thấy rõ sau gáy lộ ra lông động vật màu nâu đen.
Lúc Lương Kiệt ngất xỉu trên sàn, Ngưu Dương Bình phát ra một tiếng gào thét hoảng sợ, Tiểu Lang vậy mà đang lột da.
Hắn hất tay ra Lương Kiệt lập tức chuồn xa, nhưng hắn chạy chưa được mấy bước cả người sững sờ đứng tại chỗ, không thấy cửa đại sảnh đâu nữa chỉ còn lại bốn bức tường y sì nhau.
Lộ ra vẻ mặt giống hắn còn có Lưu Giai Kì và bạn nữ đi chung với cô trên mặt treo đầy nước mắt,  Nghiêm Khang bạn chung phòng của Trần Tông Nghĩa tức giận lại tuyệt vọng mắng to: "Đụ mợ, tại sao lúc này không có sóng!"
Người khác vừa nghe toàn bộ đều lấy ra điện thoại, cúi đầu nhìn không có sóng, ngay cả gọi điện thoại cầu cứu cũng không được.
Trần Tông Nghĩa tóm chặt cánh tay Tống Thừa, thanh âm run rẩy: "...Sớm đã không có sóng, các cậu bây giờ mới phát hiện!"
Cho nên cậu ấy mới vô cùng hối hận lúc ở trên lầu mượn điện thoại của Lương Kiệt gọi điện thoại, giây phút ấy không xin giúp đỡ mà gọi cho Vương Phổ Vinh, gọi được một nửa đã bị ngắt, tám chín phần là bị thứ kia ở trong tối quấy phá.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play