Tống Thừa xoay đầu nhìn vị kia nhà mình mặt không đổi sắc, nhỏ giọng gọi: "Lão Trịnh."
"Ừ."
Trịnh Nghiêm Tự lập tức trả lời một tiếng, lại đến gần thanh niên hơn một chút rồi nhéo nhẹ tay cậu, Tống Thừa xấu hổ rút tay ra, còn lặng lẽ nhìn trộm vẻ mặt Hồ Dung và Minh Tây Úc.
Người trước vẻ mặt chua thành chanh, người sau bình tĩnh hơn nhiều.
Trịnh Nghiêm Tự nhìn Lưu Xuân Diệp hỏi: "Trong thôn có người nuôi gà không."
Minh Tây Úc nghe thấy lời này hơi hơi sững sờ, sao hắn lại không nghĩ ra gia cầm có thể chữa bệnh?
Nhất là thứ na ná côn trùng sinh sôi đông đúc này, nên sẽ rất sợ gia cầm mỏ nhọn ngậm mổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT