Bên kia có người đang gọi tên Giang Tuân, anh nhìn mặt trời trên đỉnh đầu rồi lại nhìn qua Cố Ảnh: "Tôi phải về ký túc một chuyến."
"Được, vậy tôi cũng về phòng học đây." Cố Ảnh vẫy vẫy tay với anh, xoay người chưa được mấy giây đã nghe được tiếng chòng ghẹo của một bạn nam trong lớp: "Chạy xong đến nước cũng không uống, tôi còn tưởng rằng cậu phải về nhà trọ uống nước muối, thì ra là đang đợi người ta đưa cơ."
Hồi ức tới đây, Cố Ảnh đã không phân biệt rõ nổi trong mơ và thực tế, cô bày tỏ, vô thức nỉ non: "Giang Tuân, tôi sẽ không để cậu đợi nữa."
Sau đó lần nữa có ý thức là Giang Tuân đang gọi cô: "Cố Ảnh?"
Cố Ảnh cảm giác mình đang ở trong một môi trường rất ấm áp, thư thái, không lạnh giống như ban nãy ở bên ngoài, thậm chí là hơi nóng.
Giống như biết suy nghĩ trong lòng cô, có người lấy khăn quàng xuống giúp cô, còn giúp cô cởi cúc áo khoác.
"Cố Ảnh?" Giọng Giang Tuân vang lên lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play