Trong bóng tối chỉ có chút ánh sáng nhạt nhòa thấm ra từ trong ô cửa sổ của tòa nhà đằng sau kia.
Nương theo ánh sáng mờ này, Cố Ảnh có thể nhìn thấy bờ môi mím chặt và từng sợi lông mi rõ ràng của anh.
Hai người đối mặt trong im lặng, một lúc lâu sau, khóe miệng Giang Tuân khẽ thả lỏng, đưa tay kéo mũ Cố Ảnh xuống: "Em giỏi thật đấy."
"..." Cố Ảnh sửa lại mũ, phát hiện Giang Tuân đã xoay người đi tới cửa cô nhi viện.
"Phải đi về rồi sao?" Cố Ảnh vội vàng đuổi theo.
"..."
"Chờ tôi một lát, tôi đi vào chào một câu, rồi đi cùng anh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play