Đến cửa nhà Khổng Oánh, Cố Ảnh gõ cửa, gần như giây kế tiếp, cửa được mở ra từ bên trong.
"Cuối cùng bọn chị..." Khổng Oánh đang vui vẻ nói đến sau khi thấy Dương Kiệt sau lưng Cố Ảnh thì khựng lại, lần nữa mở miệng, giọng nói yếu ớt đi không ít so với ban nãy: "Cũng tới rồi."
"Ừm, mãi mới bắt được xe." Cố Ảnh thay giày xong đứng ở một bên để Dương Kiệt đi vào trước, thuận tiện giới thiệu hai người với nhau: "Đây là em trai cùng lớn lên với chị, tên là Dương Kiệt, đây là Khổng Oánh."
Dương Kiệt nở nụ cười nhẹ, hơi gật đầu với Khổng Oánh một cái.
Khổng Oánh trước giờ vẫn tùy tiện nay lại lộ ra vẻ thoáng ngượng ngùng hiếm thấy: "Chào anh."
Cố Ảnh không chú ý tới sự bất thường của cô ấy, hỏi cô ở phòng nào, cất đồ vào trong phòng xong, cô bảo Dương Kiệt ngồi tạm ở bên ngoài một lát, cô dọn sơ qua rồi đưa bọn họ ra ngoài ăn cơm.
Hôm nay Dương Kiệt đội nón bóng chày, mặc một bộ áo gió màu đen, sau khi giúp Cố Ảnh dọn đồ vào phòng quay trở lại phòng khách, cậu không ngồi xuống mà yên tĩnh đứng gần huyền quan đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT