Hai người đi tới trạm xe bus, Giang Tuân nhìn biển hiệu của trạm xe bus trước, đến khi quay đầu lại thì phát hiện Cố Ảnh đang dựa trên bảng đèn quảng cáo, hình như đang nhắm mắt dưỡng thần.
Giang Tuân đi tới, đứng trước mặt cô.
Cảm giác có một chiếc bóng mờ trùm lên, Cố Ảnh ngẩng đầu, hơi bất ngờ vì Giang Tuân vẫn còn ở lại đây: "Cảm ơn cậu, cậu đi đi, chắc là xe bus sắp tới rồi."
Dường như ban nãy đưa quà sinh nhật cho anh đã hao hết toàn bộ sức lực của cô, đến lúc này, ngay cả âm lượng nói chuyện cũng thấp đi không ít.
Giang Tuân thở dài: "Bây giờ đã gần mười một giờ rồi, cả 10 điểm của xe bus tuyến 76 đều không chạy nữa rồi."
"A?" Cố Ảnh cầm điện thoại ra nhìn thời gian thử, nhìn xong cả người giống như quả cà bị sương táp, rũ đầu xuống: "Vậy tôi bắt xe về là được rồi."
Trong người không thoải mái cộng thêm tiếc tiền xe, lúc Cố Ảnh nói ra những lời này lộ ra sự nghẹn ngào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play